11
“Là cậu? Sao cậu lại đến đây?”
Là Giản Tinh. Cô ta mặc váy đỏ rực, quét mắt đ.á.n.h giá tôi từ đầu đến chân.
“Tôi tìm Họ Hạo. Cô có thấy anh ấy không?” Tôi phớt lờ ánh nhìn đầy thù địch kia.
“Tốt nhất là cậu nên từ bỏ đi,” Giản Tinh khinh khỉnh, “Anh Hạo khó tiếp cận lắm, tôi nỗ lực bao nhiêu năm còn không được, cậu chỉ là một phóng viên nhỏ nhoi, đừng tự đ.á.n.h giá bản thân quá cao.”
Tôi nhìn cô ta bằng ánh mắt kiểu what?, “Xin lỗi, cô nghĩ hơi nhiều rồi. Tôi không có ý gì với anh ta.”
Thấy tôi không cãi lại, Giản Tinh khoanh tay, ngẩng cao đầu:
“Cậu dám nói là không thích anh ấy?”
Tôi do dự một chút.
Nhưng thời điểm này không phải lúc để tranh luận chuyện đó, tôi quyết định cắt đứt nhanh gọn, giải quyết dứt điểm:
“Không thích, không thích, tôi chỉ cần phỏng vấn xong là lập tức rút, từ nay về sau không dính dáng gì đến Họ Hạo nhà cô nữa. Chia tay, tuyệt giao, không gặp lại. Được chưa?”
Tôi vừa dứt lời, Giản Tinh liền làm bộ đáng yêu gọi sau lưng tôi:
“Anh Hạo~”
C.h.ế.t tiệt! Tôi cứng người quay lại, quả nhiên — Họ Hạo đang đứng sau lưng tôi.
Giản Tinh nhanh chóng đi tới, khoác tay anh đầy thân mật.
Nhưng Họ Hạo mặt không cảm xúc, rút tay ra khỏi tay cô ta, còn thuận tiện phủi nhẹ tay áo vest.
“Anh nghĩ đã nói rõ rồi. Việc đầu tư phim của em chỉ là một phần trong kế hoạch công ty. Anh không hề có hứng thú với em.”
Nói xong, anh không thèm liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/im-lang-khong-tha-thu/5075933/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.