Cũng là một kẻ biến thái tốt bụng.
Trong căn phòng chật hẹp chứa đầy nhạc cụ, Úc Lạc Thừa ngồi trên ghế xoay trong góc, ngơ ngác nhìn mấy người mặc quần áo kì lạ trước mặt, nhận ly nước ấm của Túc Lễ đưa sang.
"Cảm ơn cậu." Úc Lạc Thừa nhận ly nước, trông thấy Túc Lễ ngồi trên ghế trang điểm kế bên.
"Đẹp trai ghê." Cô gái tóc ngắn đánh Trường Mao bên cạnh, sau đó xởi lởi bước tới trước mặt cậu, cười nói: "Chào em nha. Chị là Loan Hải Hạm, em có thể gọi chị là Lãng Hoa. Em trai năm nay bao tuổi rồi?"
"18 ạ." Úc Lạc Thừa dè dặt ngồi thẳng lưng, nhìn đường nét khuôn mặt của Loan Hải Hạm vừa sắc sảo vừa xinh đẹp, đeo bông tai lấp lánh chíu chíu. Cậu lễ phép thưa: "Em chào chị."
"Uầy chào em chào em." Loan Hải Hạm như thấy Tết đến xuân về, "Mày nghe con người ta gọi chị ngọt ngất ngây không."
Túc Lễ đặt tay lên đầu Úc Lạc Thừa, "Giới thiệu với cậu. Lãng Hoa đánh organ; anh to cao chơi guitar đằng kia là anh Tỉnh; Trường Mao chơi bass; đầu nấm là Sữa, hát chính của team.
Úc Lạc Thừa nhìn mà choáng ngợp, luống cuống gật đầu sau đó nhìn Túc Lễ.
"Tôi đánh trống đó." Túc Lễ mất nết vò tóc cậu.
[Cực kỳ đẹp trai nha!]
Úc Lạc Thừa phì cười, cúi đầu uống ngụm nước. Cho dù bây giờ ở một nơi hoàn toàn xa lạ, xung quanh đều là những người không quen biết, nhưng không có việc gì khiến mình thấy khó chịu. Chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/im-di-to-khong-nghe/3477012/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.