Chương trước
Chương sau
Chuyến này đi Lưu Ngọc Luy và Jo Seo Yun mang theo Choi Kwan xách vali cho hai đứa, nếu không ông Lưu sẽ nhét cho bọn cậu vài tên vệ sĩ giám sát hoạt động, chưa kịp bước chân vào showbiz thì ông Lưu đã từ Hàn Quốc đuổi giết qua đây liền.

Khó lắm cậu mới tranh thủ được cơ hội về nước tham gia thi tốt nghiệp vào tháng 6, không thể bị quấy rối được.

Lưu Ngọc Luy còn sợ sân bay người nhiều khó mà nhận ra Hạ Vân Sương, ai mà có dè, anh ta bô bô cái miệng lên khen cậu, từ xa đã nghe được hết.

Mặc dù da mặt cậu dày thật, nhưng Hạ Vân Sương tốt xấu gì cũng là Idol một thời, còn ở đây tía lia nữa ngày mai thế nào cũng lên top tìm kiếm.

Jo Seo Yun nắm theo cậu đi qua bên kia, đúng là chỗ Kỳ Ân và Bùi Ôn Hạ đang ngồi.

Cậu ta hớn hở nói: "Giới thiệu với mày, chú nhỏ của tao. Tao với mày sẽ ở nhờ nhà của chú ấy."

Lưu Ngọc Luy nghe vậy vội vàng cúi đầu lễ phép chào hỏi: "Chào chú." Tuy đối phương trùm kín mít nhưng nếu là chú của Jo Seo Yun thì nhan sắc sẽ không kém chạy đi đâu được. 2

Kỳ Ân hài hước nhìn cậu, vẫy vẫy tay chào. Cậu ta nghe nói, Lưu gia toàn gia là xã hội đen, Lưu Ngọc Luy thừa hưởng hết ma tính của hắc đạo kia mà?

Chỉ có vậy?

Ôn Hạ của cậu ta còn giống xã hội đen hơn Lưu Ngọc Luy.

Lưu Ngọc Luy quay sang Hạ Vân Sương đột nhiên tắt đài, phất tay, áy náy nói: "Vậy em không dùng kí túc xá công ty cấp nữa, bây giờ cũng muộn, phiền anh đón em quá. Ngày mai đúng giờ em sẽ đến công ty báo danh."

Hạ Vân Sương như trong mộng mới tỉnh: "'A, a, trùng hợp dữ he! Vậy cũng được."

Anh ta chỉ qua chỉ lại cho hai bên nhận thức: "Sẵn gặp rồi thì hiểu biết nhau một chút. Ngọc Luy, cậu này là Kỳ Ân, em trai ông chủ, cậu này là Bùi Ôn Hạ, một trong những Idol chủ lực của SHEEN. Em biết SHEEN mà nhi?"



Lưu Ngọc Luy gật đầu.

SHEEN, một nhóm Idol nổi bật trong ba bốn năm nay, có ca khúc nguyên sang, có dàn visual tuyệt đỉnh, mỗi thành viên có một tài năng khác nhau. Trước đây khi nhóm này chưa đổi tên cậu đã nghĩ rằng bọn họ sẽ flop, mỗi thành viên đều rời rạc, thiếu liên kết sớm muộn gì nhóm cũng tàn. Nhưng ai có thể nghĩ, một năm sau, như tro tàn lại cháy, cháy còn dữ dội hơn trước.

Lúc đó Lưu Ngọc Ly cũng là một ca sĩ solo thuộc hàng hot, ra bài hát nào là nằm trên top trending bài đó, mấy chương trình Debut không dám mời cậu, thế là tiếc nuối lỡ mất màn ra mắt của nhóm nhạc huyền thoại này.

Cậu đã là Idol lỗi thời, nếu muốn theo kịp nhịp độ của xã hội cùng với chờ mong của khán giả, phải học hỏi nhóm

Idol nối tiếng này.

Biệt thự của Kỳ Ân nằm ở ngoại thành yên tĩnh, Lưu Ngọc Luy còn tưởng đám trẻ ngày nay thích thú với náo nhiệt, ở tại trung tâm thành phố cơ.

Biệt thư rất to, to thêm vài tấc nữa có khi thành lâu đài, vì trời quá tối cậu không thể miêu tả một cách chính xác kiến trúc được, đèn xe chiếu vào mới thấy một khóm hoa thủy tiên trồng trước nhà.

Biệt thự có ba tầng, Jo Seo Yun và Lưu Ngọc Luy được Kỳ Ân an bài trên lầu ba. Tuy là cháu của cậu ta, nhưng có vài thứ không thể cho con nít thấy được.

Phòng cho khách không có trang trí gì nhiều, bày biện hệt như phòng khách sạn tiêu chuẩn năm sao sang trọng.

Jo Seo Yun nhận mấy cái vali từ tay Choi Kwan, kéo vào phòng cho Lưu Ngọc Luy: "Mày nghỉ ngơi đi, phòng tao ở đối diện."

Cậu gật đầu, nói tiếng ngủ ngon.

"Ngủ đi, đừng thức khuya nghiên cứu cái gì mà biên khúc."



Jo Seo Yun vẫy vẫy, thuận tiện đóng cửa phòng lại.

Lưu Ngọc Luy thay một bộ đồ thoải mái nằm xuống giường đắp chăn. Về Việt Nam cảm giác an nhiên hơn nhiều, nhớ lại những đêm không ngủ ngon ở Hàn Quốc, sát thủ cũng đâu có vì đêm khuya mà tha cho cậu, ngủ được cũng không sâu, không thơm.

Lưu Ngọc Luy ngủ tới mặt trời phơi dưới mông mới bò dậy kiếm cơm, cậu tưởng ngủ không ngon ai ngờ ngon ngoài sức tưởng tượng

Cậu đi nhờ xe Kỳ Ân cùng đến công ty, em trai của ông chủ có khác, thích đi làm giờ nào thì đi.

Hôm qua trời quá tối, cộng thêm quá mệt mỏi làm cậu chưa chú ý tới ngôi nhà này không chỉ có Kỳ Ân và Bùi Ôn Hạ, mà các thành viên của SHEEN cũng ở.

Vừa vào công ty đã chạm mặt Hạ Vân Sương, Lưu Ngọc Luy bắt đầu bận rộn với công việc.

Chương trình âm nhạc Idol thế hệ mới này do ba công ty đồng thời sáng tạo, rót vốn đầu tư. Chỉ có ba người trong số một trăm người có thể debut, trong suốt quá trình sẽ kết hợp phát sóng trực tiếp và cắt nối biên tập chiếu trên ti vi vào hôm sau đó

Lần này sẽ không do tràn lan người xem đầu phiếu cho thí sinh, mà do giám khảo và một trăm khán giả may mắn ở trường quay bình chọn. Một phiếu là một điểm, nhưng một phiếu của giám khảo thì có tới mười điểm.

Vậy nên dù thí sinh đó hot hay flop, nếu màn biểu diễn vẫn không hợp mắt ban giám khảo thì có nguy cơ bị loại rất cao.

Lưu Ngọc Luy đọc hợp đồng thật kĩ, cảm thấy không có sơ hở mới đè bút kí tên.

Hạ Vân Sương gom lại hợp đồng xem xét lần nữa, cười tươi rói chìa tay ra: "Từ hôm nay trở đi hoạt động của em sẽ do anh phụ trách. Ngọc Luy, cùng cố gắng nào!"

Lưu Ngọc Luy bắt tay với anh ta, cười tự tin: "Mục tiêu chính là Idol số một Việt Nam!"

Hạ Vân Sương: "..." Tuy rằng, nhưng mà, em là nghệ sĩ mới í, mục tiêu có cao cả quá không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.