Chúng tôi chia nhau ra chạy, chả hiểu thế nào Minh lại nhanh chân đến cạnh bên chỗ tôi đang đứng, lúc mà tôi vẫn còn đang thản nhiên ngắm nhìn khung cảnh chạy loạn của họ, hắn kéo tay tôi chạy thật nhanh. Hơi thở hai người trở nên gấp gáp hơn, tôi dường như có thể nghe thấy tiếng nhịp tim đập điên loạn, À... cũng phải, tôi với Minh đã bỏ lại khá xa nơi đấy, giờ cũng chẳng còn nghe được tiếng các chú công an hò reo đuổi bắt nữa. Bọn tôi hiện đang ở trong một con ngõ nhỏ. Gần đó có một quán bán đồ ăn vặt, do đang mệt nên chúng tôi tiện ghé vào đấy nghỉ ngơi một chút. Gọi một xuất bánh xèo với hai trai nước xong, tôi bắt đầu thẩm vấn hắn
-' cớ sao cậu lại kéo tôi theo, rõ ràng tôi vô tội không đánh nhau mà cũng chẳng gây sự, vô tội mà nên đâu cần chạy làm gì, lần sau đừng có rảnh như thế..... hại tôi lại có cơ hội chạy giảm cân????'
Minh thở dài nhìn tôi đáp
-' Cậu đúng là kẻ vô ơn, tôi cứu cậu mà còn không được nghe lấy một câu cảm ơn, đã thế lại còn bị cậu chất vấn... '
-' cái gì!....cậu cứu tôi lúc nào '
Minh cầm ít giấy trên bàn, lau nhẹ vết thương vừa nãy bị một thằng đánh trúng, bị chảy một ít máu ở khoé môi, xong hắn liếc nhìn tôi chằm chằm, nghiêm giọng nói
-' Cậu quả nhiên vẫn không khôn lên được chút nào, không để ý thấy Chị Ân xách dép chạy với tốc độ đáng kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/i-miss-you-best-friend/2872284/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.