Chương trước
Chương sau
Tạm giới thiệu với mọi người một thành viên mới, cô chị họ đáng kính của Nhật, chị là Hoàng Thiên Ân, năm nay 24 tuổi, thân hình tạm cho là chuẩn, hiện có một công ty luật khá nổi tiếng, tính tình cổ quái khó phân biệt, nhưng điển hình vẫn là hài hước dễ gần.

Những ngày ráp tết, mọi người hầu hết đều có tâm trạng phấn khởi, tôi,Minh, Nhật cùng Chị Ân và 3 cậu bạn tình cờ gặp trong quán ăn lót dạ vừa nãy. Chúng tôi đang cùng nhau vui vẻ dạo phố, buồn thay đang yên đang lành, không biết lúc ra khỏi nhà, bước đi bằng chân phải hay trái.mà đen đến nỗi gặp ngay một lũ thuộc club hận Minh Nhật thấu xương gì gì đấy, (ps: club của những thằng con trai F.A lâu năm trong trường cấp hai hồi trước, bọn chúng tụ họp lại, lập thành một nhóm không đội trời chung với bọn hắn, ồ lạ nhờ bọn đấy cố gắng làm gì???? Cho dù có chuyển ra tận hành tinh khác ở vẫn sẽ ở chung một bầu trời cơ mà, mạnh mồm cái gì chứ.....)

Cũng vài phần là do bản tính đào hoa, bọn con gái trong trường nâng hắn lên tận trời mây, chỉ thiếu mỗi đọan cho ảnh hắn lên thờ cúng nữa thôi đấy.....

Tên đứng đầu nhuộm tóc đủ thứ màu vàng, tím...v..v...nói chung là cầu vồng tóc, nhìn Minh khinh mặt nói

-' không ngờ lại gặp lại lũ đáng ghét chúng mày ở đây, đó chắc là may mắn lớn nhất của tao hôm nay rồi '

,Minh hình như đã cảm thấy quá quen thuộc với cảnh tượng này rồi thì phải, hắn hầu như không kinh ngạc chứ nói gì đến bực tức, chỉ nhếch môi đáp

-'Ồ thật bất ngờ, lâu lắm rồi mới gặp được fan trưởng đây, rất hân hạnh '

Nhìn vẻ mặt tỉnh bơ của Minh,một tên trong đó tức giận nói

-' mày nghĩ là có bản mặt ưa nhìn hơn người khác một chút mà to chắc, tao khinh những thằng như mày '

Nhìn cái tên vừa nói một lượt, hắn cao 1m67, Nhật nhịn cười đáp

-' mày nghĩ có bản mặt khó ưa hơn người khác mà nhỏ chắc, Ồ tao rất hâm mộ những thằng như mày.....hahaha....nấm lùn. Mà lầm to rồi chú em, Minh đâu chỉ có riêng cái mặt đẹp đâu, thân hình của cậu ta cũng rất chuẩn nữa kìa, đâu giống như ai kia hàng nhái 4 mũi rưỡi, người một mẩu ' dứt lời Nhật thản nhiên đứng huýt sáo, khiến đối thủ một phen bốc hoả

-' mày nói ai ' tên đó tức giận định xông lên, may có một tên kế bên ngăn kịp.

Nhật không buông tha, còn đả kích thêm một câu

-' biết rồi còn hỏi =]]]]*'

Tên trưởng nhóm lên tiếng

-' tao không muốn đôi co với lũ chúng mày, chọn chỗ chiến đê, đằng nào bọn mày cũng chẳng ưa gì bọn tao, chả vờ đối đáp qua lại làm gì '

Minh ẩn tôi ra đằng sau hắn, tiếp đó nhìn tên kia cười khiêu khích, nói

-' nếu muốn đánh thì sợ gì nơi đông người, tao thấy lũ du côn hờ như bọn mày nên về bám váy mẹ không hơn à, chả vờ ra đường làm lưu manh cướp vặt làm gì, muốn tìm công việc cho cảnh sát??? Hay bọn mày đang cần vào trong căn phòng sắt ngày ngày đếm lịch.... Ồ ồ sở thích thật quái lạ, khâm phục khâm phục '

Bọn kia tức giận lên luôn, thế là có một cuộc chiến nổi ra Chị Ân là người nhanh nhất, tự động tránh sang một bên, yên vị đứng cổ vũ rất nhiệt tình

-' em trai cố lên '

Nhật vừa đánh, vừa tức giận quay sang nhìn người chị họ đang yên ổn đứng xem kịch hay, cậu ta nói

-' thân làm chị còn không ra giúp, cổ vũ, động viên cái shit '

Chị Ân thanh minh, mặt cười tươi như hoa đáp

-' chị căn bản thân là con gái, cần sự thục nữ, không tiện đánh đấm, ôi nếu chị mà là con trai đã khác rồi....., với lại nếu chú thắng thì thôi, chứ lỡ chú thua, chị đứng bên ngoài quan sát làm đơn kiện bọn nó, đòi tiền viện phí giúp chú không hơn à, chị là người suy nghĩ xâu xa, rộng lớn, ai lại hấp tấp hành sự được, thông cảm đi, chứ chị đứng bên ngoài cũng áy náy ngàn lần....'????? What.... áy náy mà còn tiện tay mua kem bên đường để ăn, thản nhiên đứng xem, *có sự mâu thuẫn không hề nhẹ *

, có người chị họ như thế này, nên vứt, vứt hết..... đọan tuyệt luôn mới đúng.

Đột nhiên ở đâu đó gần Thiên Ân vang lên một tiếng nói

-' bọn này là ai mà tự nhiên xông vào đánh nhau như điên vậy '

Thiên Ân giật mình, làm rơi luôn que kem mới toanh, quay sang nói

-' sao em lại ở đây '

-' thì em đi dạo phố cùng mọi người, em không ở đây thì ở đâu ' tôi thản nhiên nói

-'điều đấy thì chị biết, ý chị là tại sao em lại chốn sau lưng chị kia kìa 'Ân ôm chán thở dài

Tôi cười hì hì, ra vẻ ngây thơ

-'À.... chỉ là em thấy bên đó nhiều người, chỗ đứng hạn hẹp....

không tiện cho họ quyết chiến, nên ra đây đứng cùng chị cho họ thoải mái thôi mà '

(Haizz thật tội cho các nam thần, gia môn bất hạnh, tri kỉ bất dung)

Chị tỏ ra đồng tình khi gặp được kẻ gan bé giống mình.

( cảm giác thấy chúng tôi giống như lão bọ chét và kagome, trong inuyasha =]]]]* qủa nhiên khi thấy nguy hiểm, chỗ nào an toàn chỗ ấy ắt có hai người này, có sự giống không hề nhẹ)

Nhớ lại câu hỏi lúc nãy của tôi, chị từ từ giải thích, nhưng mắt vẫn dám sát trận chiến hốn độn kia

-' bọn họ thấy lũ con gái luôn nhìn theo hai tên nhóc gây hoạ kia với ánh mắt thâm tình, với lại hai nhóc đó lạnh lùng lắm cơ, bọn con gái tỏ tình chúng từ chối không tình nghĩa, đâm ra nhiều em phải lệ rơi tuôn trào, trái tim khép kín từ đấy. Khiến lũ ăn hại kia ế, gái xinh bị Minh, Nhật cướp hết hồn rồi còn đâu, nên chúng không cua được ai,thành ra hận thù vậy thôi '

Ra vậy.... Những chuyện này tôi hoàn toàn không biết, tuy hồi cấp hai có đi theo hắn nhiều vô kể nhưng cũng chỉ từ trường về đến nhà thôi. Tôi gật đầu tỏ ra hiểu, rồi Tiếp đó đột nhiên phát ngôn ra một câu mà không nhìn trước ngó sau

-' có gì liên quan không??? Bọn con gái không thích Minh Với Nhật thì lũ mào gà kia cua được chắc, * trích chí phèo * xấu như ma chê quỷ hờn, ai yêu chúng em xin thề đập đầu vào gối:)))'

Có một tên tai thính nhất bọn nghe thấy thế, tay cầm cây gậy 3 trượng (....hì hì chém tý thôi, 30cm bọ)

Lao vù vù đến chỗ tôi đang đứng. Theo phản xạ...nguy hiểm đang tới tôi chạy không ngừng nghỉ, tiếp đó có một cuộc rợt đuổi khiến một kẻ chết đứng. Hai người cứ thế chạy thành một vòng tròn quanh Thiên Ân.Làm chị tim đập 1 nhịp 2 nhịp....tốc độ càng lúc càng nhanh, hơi thở chậm dần...rồi thành nín thở. Tội nghiệp cho chị, không biết có khi nào sau vụ này chị ấy có đột quỵ, ra đi từ biệt cõi trần luôn không nhỉ....* thắc mắc *

May cuối cùng Minh phát hiện kịp, đá một cú khiến chiếc lon coca bên cạnh bay đến thẳng đầu tên kia ( quả nhiên trai đẹp, cú đá cũng đẹp nữa, hahaha đa tạ công cứu mạng,ơn này kiếp sau tôi nhất định trả,.... kiếp sau cậu mà làm osin cho tôi, chắc chắn tôi sẽ đối sử thật tốt:)))) tạm ngưng 1 phút quảng cáo..* tạm biệt *),Minh làm tên đó tức giận,nhất thời bỏ quên kẻ tội đồ là tôi đây, quay đến phiá Minh.

Thấy chị Ân đang gấp gáp tìm không khí trợ cấp, tôi đang định nhắc rằng * chị Ân cảm ơn Minh đi, cậu ấy đã cứu chị một mạng đấy..... Nhưng...... À mà thôi, đa tạ Minh xong chắc chị ấy sẽ quay sang bóp cổ tôi mất, kẻ đã chạy quanh làm chị suýt đứng tim....* hahaha vậy thôi nhé, xí xoá không nên nhắc chị nhớ lại làm gì =]]]*

Được khoảng một lúc, không biết ai gọi 113, làm phiền các chú cảnh sát chạy đến, khiến cả lũ chúng tôi được một phen chạy mara tông '

Vậy là xong, toi luôn cái vụ đi chợ tết mua sắm đẹp đẽ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.