Ngay lúc ấy, cửa mở ra —
Thủ Vận bước vào.
Giọng Trình phu nhân vang lên,
trùng khớp với tiếng chén trà vỡ vụn trong tay ta:
“Ta quyết định rồi —
để Trần Lý nạp thiếp.”
29
Ta bước ra từ nội thất, hành lễ với Trình phu nhân.
Bà dịu dàng đỡ ta dậy, ân cần hỏi:
“Có bị phỏng tay không con?”
Ta khẽ lắc đầu, ánh mắt lại rơi về phía Thủ Vận đang đứng bên cạnh.
Phu nhân kéo tay Thủ Vận qua, còn ta thì giữ chặt lấy Trần Lý đang muốn đứng dậy.
Ta tin bà.
Bà đã từng hứa với tổ mẫu ta sẽ chăm sóc ta, thì nhất định sẽ không làm chuyện tổn thương đến ta.
Phu nhân mở lời:
“Đệ đệ của Thủ Vận sắp chào đời. Ta muốn đưa đứa bé đó vào phủ, lấy danh nghĩa là con trai do Thủ Vận sinh hạ, trở thành con của nhà họ Trần.”
Trần Lý cau mày:
“Ý người là… để đứa bé ấy gọi Thủ Vận là ‘nương’ sao?”
Thủ Vận cúi đầu, phu nhân thay nàng đáp:
“Phải. Đứa bé đó sẽ là trưởng t.ử thứ xuất của họ Trần. Nếu về sau Hỷ Nhi muốn có con, nó sẽ không chiếm chỗ. Còn nếu không muốn, thì có thể coi đứa bé đó là con chính thất, là duy nhất của dòng chính nhà họ Trần.”
Lúc ta còn đang mơ hồ chưa kịp phản ứng, Trần Lý đã không thể kìm được nữa, bật dậy, lớn tiếng hỏi Thủ Vận:
“Cô cam tâm sao? Chuyện hoang đường thế này, cô cũng đồng ý?”
Thủ Vận cười thê lương, ngẩng đầu nhìn chàng, khẽ nói:
“Thiếu gia, tôi nguyện ý.”
Trong phòng lặng ngắt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-xuan-lai/5082177/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.