Bà nội ôm Nhã Vy vào lòng vỗ về:
- Tiểu Vy của bà ngoan không khóc nữa, đi lên phòng trò chuyện cùng bà được không?
Nhã Vy nghe vậy liền đi theo bà, hai bà cháu nằm trên giường, bà nói:
- Khi còn bé người thương con nhất chính là cha con, nó đã lật tung cả nước để tìm con. Có lẽ xa nhau quá lâu nên cha mẹ con chưa kịp thích ứng, con đừng trách bọn nó.
Cô nghe vậy không đáp mà chỉ ôm bà nội chìm vào giấc ngủ. Khi cô thức dậy thì bà đã rời giường từ lâu, hỏi quản gia thì mới biết bà đến thăm ông cụ Mạc. Cô không ăn sáng cùng mọi người mà đi làm luôn. Quay phim xong thì cô nhận được cuộc gọi của bà bảo cô đến nhà họ Mạc đón bà, nhưng hôm nay cô không chạy xe nên bắt taxi đến. Khi cô vào nhà thì thấy ông cụ Mạc đang trò chuyện rôm rả cùng với bà nội.
Thấy cô ông cụ cười nói:
- Con là Tiểu Vy sao, đã lớn như vậy rồi? Thật ra dáng tiểu thư.
Nghe ông nói vậy cô lễ phép gật đầu, rồi ông cụ tiếp tục:
- Ta thấy hình như con không lái xe đến đây, để ông nói Tiểu Quân đưa hai bà cháu về.
Nói rồi ông gọi Đình Quân, anh bước xuống trên tay cầm chìa khóa xoay xoay lên tiếng:
- Bà à, con hộ tống bà về nha!
Nhã Vy dìu bà lên xe rồi cũng lên ngồi cùng bà nhưng Đình Quân lại bảo cô ngồi ở ghế lái phụ anh có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-vong-anh-mai-hanh-phuc/2874235/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.