Nghe tiếng xe về Thái Liên vội chạy xuống, nhìn thấy Nhã Vy trên người toàn băng gạc mà bật khóc đi tới muốn nắm tay cô nhưng cô lại rút tay lại. Thái Liên hụt hẫng hỏi cô:
- Mẹ…mẹ không cố ý làm như vậy, con đừng giận mẹ nữa được không con?
Nhã Vy nén nước mát bình tĩnh đáp:
- Con không giận mẹ gì cả, nhưng có lẽ con sẽ không đối xử với mẹ như trước được nữa. Con xin lỗi.
Nói xong cô khập khiễng đi lên phòng, Thái Liên thờ thẫn ngồi đó khóc lớn. Minh Vũ vào nhà thấy vậy thì tới ôm bà nói:
- Lần này bà đã sai thật rồi, con bé sẽ rất khó quên chuyện này.
Thái Liên lại càng khóc lớn hơn nữa, Minh Vũ dìu bà lên phòng để nghỉ ngơi nhưng bà làm sao nghỉ ngơi được khi Tiểu Vy không tha thứ cho bà. Để chuộc lỗi, Thái Liên đã dậy thật sớm nấu nhiều món ngon cho Nhã Vy. Nhưng lúc xuống nhà cô lại xách theo rất nhiều vali, thấy vậy bà sợ hãi chạy lại hỏi:
- Con tính đi đâu vậy Tiểu Vy, mẹ nấu nhiều thức ăn con mau lại ăn đi
Nhã Vy lấy lại bình tĩnh nói với bà:
- Con muốn dọn ra ngoài sống, sống ở đây rất bất tiện với công việc của con. Con đã xin bà và bà đã đồng ý rồi ạ! Con đang đợi cha mẹ để xin luôn đây ạ!
Minh Vũ vừa xuống lầu thấy cô như thế thắc mắc:
- Con đi đâu vậy, bị thương thế kia còn không ở nhà? Suốt ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-vong-anh-mai-hanh-phuc/2874234/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.