Bốn tháng trời ròng rã, trái qua biết bao nhiêu là chuyện, họ cuối cùng cũng về được tới kinh thành. Nàng thấy tâm hơi xao động. Nơi này, nàng một lần đã rời đi. Hắn dường như hiểu tâm tư của nàng…
– Bé con, đừng hồi hộp. Chúng ta trở về cung giải thích với văn võ bá quan cùng chỉnh đốn lại triều chính một chút. Sau đó ta sẽ cùng nàng về thăng nhạc phụ đại nhân, ha.
– ừm. ( nàng gật đầu mỉm cười)
Họ nhanh chóng tiến về phia cửa cung, khi Trường Khanh đưa lệnh bài, thị vệ lập tức mở cổng để họ đi vào. Bọn họ phi thân về phía ngự thư phòng, chỉnh đốn lại trang phục. Lúc này trời hãy còn rất sớm nên không ai biết sự trở về của họ ngoài cung nữ và thái giám ở ngự thư phòng. Thiên Lãnh đưa cho Lạc Hy một bộ y phục màu đỏ bảo nàng mặc vào…
– Bé con, đây là phượng bào. Nàng mau mặc vào đi.
– Gì đây? Phượng bào? Màu đỏ choe choét thế này ta không mặc đâu. Chói mắt lắm.
– Bé con, đây là quy định a. Nếu nàng không thích thì chỉ cần mặc nó lúc lên triều thôi ha, rồi lại bỏ ra.
– ừm, vậy cũng được.
Họ vừa thay y phục cùng nghỉ ngơi được một chút thì…
– Hoàng nhi, hoàng nhi, con về rồi sao?
Thái hậu bước vào trên mặt nở nụ cười tươi rói. Tiếp theo sau bà là 2 nam nhân. Oa, rất soái a. Nàng cùng Hoa Nhi, Tú Bình nhìn không chớp mắt, nước dãi rỏ ròng ròng ( một bầy hám giai). Một nam nhân anh tuấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-nhi-ve-ben-ta-nhe/1617781/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.