“…!”
Tân Tử Trạc từ trên giường bật dậy, miệng mở lớn thở gấp.
Cậu chậm rãi đè lại lồng ngực đang phập phồng kịch liệt, trừng mắt nhìn, thấy chiếc giường cùng căn phòng quen thuộc, ý thức được vừa rồi bản thân chỉ là mơ một giấc mộng.
Trong mộng cậu là một đứa trẻ nhỏ gầy, vô lực mà đứng ở trong bệnh viện, nghe tiếng mẹ mình khóc, cả người như bị cố định không thể động đậy.
Tân Tử Trạc lau trán, không biết từ lúc nào đã ra một đầu mồ hôi. Lần mò mở đèn đầu giường, dần thích ứng với ánh đèn liền bắt đầu tìm dép lê, tay chân nhẹ nhàng đi toilet chuẩn bị rửa mặt.
Tân Thành Thiên qua đời đã năm năm. Cái chết của một người thật sự có thể khiến cho một gia đình đang yên ổn phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tân Tử Trạc nhớ rõ, một năm sau khi cha cậu qua đời là một năm khó khăn nhất.
Năm đó say rượu lái xe không bị coi nghiêm trọng như bây giờ, chuyện của cha cậu về sau đã giải quyết riêng. Không phải bọn họ không muốn kiện mà là trong nhà thật sự không có tiền. Tân Thành Thiên vừa mất như vậy, việc gánh vác gia đình đều đổ lên người Tống Mộng.
Nhưng Tống Mộng ở nhà nhàn rỗi nhiều năm như thế, làm gì có nơi nào có công việc tốt cần bà? Thân là phụ nữ, việc tốn sức cũng không làm được, cuối cùng thật vất vả mới xin được làm chân thu ngân ở một nhà hàng, tiền cũng không nhiều, vì vậy buổi tối còn phải đi làm thêm phụ việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong/764345/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.