Lúc nghe tin hoàng đế băng hà, Tô Cẩn Sâm... Không đúng, lúc này thái tử điện hạ Tiêu Cẩn Sâm đang ở nội các với bọn người Vân Đại Thành, Trương Thái Lâm thương nghị về đại điển lập trữ.
Chuyện sắc lập thái tử là một việc rất quan trọng của một quốc gia, bây giờ có chiếu thư do hoàng đế viết, Tiêu Cẩn Sâm danh chính ngôn thuận.
Nhưng không ai có thể ngờ đến, Hoàng đế sẽ chết nhanh như vậy!
Lúc nội thị thái giám đến truyền lời, Tiêu Cẩn Sâm đang đứng trước bức bình phong chạm hoa màu đỏ thẫm, nghe tùy tùng nói xong, hắn nghiêng đầu nói với học sĩ chấp bút kia: "Ngươi tiếp tục viết..."
Vị quan viên chấp bất kia ngẩn người, Tiêu Cẩn Sâm đã xoay người qua, nói với các lão trong nội các: "Từ xưa sắc lập thái tử, nếu như thái tử đã đến nhược quán, sẽ sắp lập thái tử phi cơ nhau, cô tuổi nhỏ mất mẹ, nếu không phải có cha mẹ nuôi ân cần dạy bảo, sẽ không có như ngày nay, cừu có ân quỳ cho bú, quạ có nghĩa trả lại ân tình, công ơn dưỡng dục không có gì có thể đền đáp được, cô nguyện lập đích trưởng nữ thừa ân hầu phủ của Tô Chính làm thái tử phi, để trả lại ơn nuôi dưỡng."
"Cái này..." Một đám đám đại thần nghe lời này xong, từng người trợn mắt hốc mồm, nhưng lời của Tiêu Cẩn Sâm, mỗi câu đều chân thành tha thiết, lại không cho bọn họ có thể tìm ra một lý do phản bác được, cũng càng không có gì không hợp với tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-van-van-tue/3389302/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.