Từ thị nghe nói Tô Hiểu Nguyệt trở về ngưng hương viện, sau khi làm xong việc trong tay, liền đến ngưng hương viện tìm nàng nói chuyện.
Tô Hiểu Nguyệt đang thêu chiếc đai eo còn dang dở, vốn dĩ nàng rơi vào trạng thái bối rối, lúc này càng khó mà tập trung tinh thần, sau khi thêu vài mũi, liền lại đâm vào ngón tay, đau đến làm nàng nhíu mày lại.
Đúng lúc Từ thị nhìn thấy, đi lên phía trước cầm đai eo nhìn một chút, lắc đầu nói: "Con làm cái đai eo thành hình dạng như vậy, huynh trưởng con sẽ thích sao?"
Lập tức gương mặt Tô Hiểu Nguyệt đỏ lên, nhỏ giọng thầm thì nói: "Nếu huynh ấy không chịu đeo, con cũng tiết kiệm chút sức này."
Từ thị chỉ nở nụ cười nói: "Con yên tâm, mẫu thân con chắc chắn sẽ tìm một nương tử hiền lành tài giỏi cho huynh trưởng con, thông thạo mọi thứ nữ công thêu thùa, để cho làm người muội muội như con bớt lo."
"Con không có gì để lo." Tô Hiểu Nguyệt nghe lời này trong lòng lại không dễ chịu, cuối cùng Tô Cẩn Sâm vẫn phải lấy vợ sinh con, mặc dù tương lại chuyện này không đến lượt Từ thị sắp xếp, nhưng tóm lại cũng sắp rồi, hơn nữa dựa theo những thiết lập ban đầu của nàng, sau khi Tô Cẩn Sâm lên làm thái tử,các quan lại quyền quý khắp kinh thành đều sẽ đưa khuê nữ lên cho hắn, hắn bận bịu còn bận không qua nổi đâu!
Tuy nói hắn không có thích mấy cô nương kia, nhưng vì không để đắc tội người, lấy tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-van-van-tue/3389301/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.