Mẫn phu nhân ngồi ở chủ vị, Chu thị và Liễu thị đứng ở một bên, bọn người Cố Thanh Thù đứng ở bên khác. Cố Thanh Ninh và mẫu thân đi vào phòng bôi thuốc.
Mẫn phu nhân nhìn con dâu lớn: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, con nói đi.”
Chu thị nhìn thoáng qua Liễu thị, lại nhìn Cố Thanh Thù với đôi mắt đỏ ngầu, lúc này mới nói hết mọi chuyện từ đầu đến cuối ra.
Mẫn phu nhân nghe xong thì không có bất kỳ phản ứng nào, Liễu thị đang muốn nói gì đó cũng bị bà ngăn cản. Mẫn phu nhân nhìn về phía Cố Thanh Thù: “Thanh Thù, sao nghĩ thế nào?”
Cố Thanh Thù nhếch môi, vẻ mặt có vẻ do dự.
Mẫn phu nhân nói tiếp: “Con cứ nói theo suy nghĩ của mình, không cần kiêng kị.”
Cố Thanh Thù nghe tổ mẫu nói thế thì đi về phía trước một bước, nói: “Tổ mẫu, con không muốn gả đi.”
Mẫn phu nhân không hề nhíu mày dù chỉ một cái, chỉ nói: “Con đã nghĩ thông suốt chưa? Đã mang danh từ hôn thì sau này con không thể gả vào nhà giống Liễu gia là chuyện không thể nào.”
Cố Thanh Thù gật đầu: “Tổ mẫu, con suy nghĩ kĩ rồi.”
Rốt cuộc, Liễu thị cũng không nhịn được mà vội vàng nói: “Nương, Thanh Thù còn nhỏ sao biết nặng nhẹ, người cũng không thể tùy tiện làm ẩu.”
“Ta cảm thấy người làm ẩu chính là con.” Ánh mắt Mẫn phu nhân trở nên sắc bén, chưa đợi Liễu thị nói gì bà đã nói tiếp: “Tuy nói hôn nhân đại sư là do cha nương mai mối, nhưng chung quy người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-cua-ta-la-tien-de/1024684/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.