Diệp Tế Muội nghe thấy Diệp Trăn Trăn nói như vậy, bà cũng có chút do dự.
Nhưng nghĩ lại bà lại nghĩ tới một chuyện khác nên vẫn quyết định lấy biên lai cầm đồ đưa cho Ninh phu nhân và Ngô tẩu nhìn xem.
Lần trước Diệp Trăn Trăn và Hứa Du Ninh nói với bà đã bán đứt hai vật kia làm cho trong lòng bà vẫn còn tiếc hận đây. Bà luôn nghĩ tới đó là đồ của Diệp Trăn Trăn thì sao lại có thể bán đứt như vậy? Phải giữ lại cho nàng.
Cho dù không thể dựa vào hai thứ này tìm được cha nương thân sinh của nàng nhưng đây cũng là hai thứ đồ trang sức tốt rất quý giá, có thể để cho Diệp Trăn Trăn đeo lên người. Nói không chừng sau này còn có thể làm bảo vật gia truyền cho nhi nữ của nàng,, cũng coi như là cho đời sau một chút đồ vật.
Nhưng mà bây giờ Ninh phu nhân lại đem hai thứ này ra. Trong lòng Diệp Tế Muội suy nghĩ một chút, đợi một lát bà muốn hỏi Ninh phu nhân một chút, muốn bao nhiêu bạc mới bằng lòng bán hai thứ này lại cho nàng.
Chính là bây giờ trong tay bà không có nhiều bạc như vậy nhưng sau này kiểu gì bà cũng sẽ từ từ tích góp đủ.
Chỉ nói với Diệp Trăn Trăn: "Con như vậy là suy nghĩ quá nhiều rồi. Ta thấy vị phu nhân kia rất hòa nhã, không giống như là người xấu. Hơn nữa con không nhìn thấy cây trâm ngọc bích bà ấy cài trên đầu còn có một cái vòng ngọc bích bà ấy đeo trên đai lưng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381565/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.