Diệp Trăn Trăn đi theo Hứa Du Ninh cùng nhau ra ngoài đặt mua tất cả đồ vật dùng cho chuyện thành thân.
Đối với chuyện này, Hứa Du Ninh cũng đã thương nghị cùng Diệp Tế Muội rồi, mặc dù trong nhà cũng không thể coi là giàu có, nhưng cả một đời cũng chỉ có một lần thành thân, bọn họ cũng không muốn ủy khuất Diệp Trăn Trăn, nhất định phải làm hết sức có thể.
Cũng may lần trước mới ở trong tiệm cầm đồ cầm cố được một trăm lượng bạc, mặc dù thuê nhà ở, công thêm mấy ngày nay tiêu xài một ít, nhưng tính qua tính lại còn dư khoảng chín mươi lượng, Diệp Tế Muội lấy tất cả ra cho Hứa Du Ninh và Diệp Trăn Trăn, để hai người bọn họ đi mua đồ.
Diệp Trăn Trăn ngược lại xót tiền, chỉ chọn đồ phải mua không nói, cũng không chịu mua đồ tốt, chỉ cảm thấy không sai biệt lắm là được rồi.
Ngày hôm đó hai người đang đi tiệm tơ lụa chọn lựa vải áo may cát phục cho ngày thành thân.
Mặc dù nói cát phục nhất định là mình tự làm mới tốt, nhưng thứ nhất, mặc dù Diệp Tế Muội và Diệp Trăn Trăn đều biết may xiêm y, nhưng làm được cũng không coi là vô cùng tốt, thứ hai thời gian cũng gấp gáp, cho nên suy nghĩ một chút, vẫn nên mua vải giao cho thợ may ở cửa hàng làm thì tốt hơn.
Lại mua chút đồ vật khác xong, hai người liền đi về nhà.
Trên đường đi đương nhiên là tay nắm tay. Bởi vì đại hôn sắp đến, khóe mắt đuôi mày của hai người đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381564/chuong-137.html