“Anh, mình kết hôn nhé. Em cam đoan, cả đời này sẽ đối tốt với anh.”
“…A?”
Mặt anh toàn là nước mắt, lúc trước khóc đến rối tinh rối mù, bây giờ lại ngây ngốc nhìn tôi.
“Không phải anh đã nói rồi sao? Em ưu tú như vậy, hiện tại lại có nhà, tuyệt đối không có khả năng sẽ có ai không đồng ý. Như vậy, anh, xin anh mau đồng ý đi.”
“Nhưng mà…”
“Này, em trẻ tuổi, lại đẹp trai, còn là bác sĩ, có tài sản, tuy không còn ba mẹ nhưng tính cách ôn nhu, biết chăm sóc. Không phải đối tượng tốt để kết hôn sao? Anh đối với em còn bất mãn gì nữa? Nói ra đi, em sẽ tiếp tục cố gắng!”
“Nhưng…vì…vì sao…”
Anh vẫn còn ngu ngốc mà hỏi. Thật sự rất đáng yêu.
“Tại sao? Bởi vì em yêu anh, anh cũng yêu em.”
“Bởi vì cả đời này, người em muốn kết hôn cũng chỉ có anh.”
“Rõ ràng đã sớm giống như vợ em vậy, anh còn giật mình cái gì?”
“…”
“Anh, em yêu anh. Cả đời này, cả lúc ở bên anh cũng như lúc phải tách ra, chưa có khi nào em nghĩ sẽ yêu người khác.”
Anh lại ngẩn ra một lúc lâu.
“Gạt người…”
“Em muốn cả đời được chăm sóc anh, trân trọng anh, cho nên, xin anh hãy kết hôn với em đi.”
“Gạt người…”
Tôi ôm chặt lấy anh.
“Gạt người! Gạt người! Gạt người! Em đã đi mà không thèm quay đầu lại! Anh tới đâu cũng không tìm được em! Anh cho rằng…cho rằng tìm cả đời cũng không thấy. Em…em có biết những năm đó anh sống sao không?”
“Em có biết anh tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-de-nien-ha/1835060/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.