“Đem toàn bộ mua căn hộ cho em như vậy, sau này anh tính sao?”
Anh có chút mê man ngẩng đầu nhìn tôi, khuôn mặt lộ ra một nét khiến người khác không khỏi đau lòng.
“…Anh? Tiểu Diễn, không cần lo cho anh.”
“Anh.” Tôi nghiêm giọng nói. “Anh nói như thế, nhưng em không thể không lo.”
“Thật sự…không cần lo lắng cho anh. Anh sẽ sống tốt…”
“Sau này anh còn ở lại thành phố này?”
“…À…ừ.” Anh nói xong lại nhìn tôi, biểu tình hốt hoảng. “Nhưng nếu em không muốn anh ở chỗ này…”
“Nếu em không muốn anh ở đây, anh sẽ rời đi sao?”
“…Ừ.” Anh cuối cùng cúi đầu, cười nhạt, không giấu nổi tia u ám trong đôi mắt.
Chịu tác động của men rượu vậy mà anh vẫn như cũ không thành thực. Chỉ có biểu tình là chân thực hơn nhiều.
Tôi ôm anh, cảm thấy đau lòng. Trước kia đâu có như vậy, bị tôi làm khổ đến mức bây giờ cái gì cũng không dám nói thật lòng hay sao?
“Anh, anh biết không? Em rất chán ghét anh như bây giờ.”
Anh cuối cùng cười không nổi, nhắm mắt lại.
“Luôn nghĩ một đằng, nói một nẻo. Em vẫn còn nhớ rõ, người mà em thích là một người rất thẳng thắn.”
“…”
“Đối với những lời em nói ra, khi em muốn rời đi, sẽ nói rằng “đừng đi”, sẽ hết lần này đến lần khác nói rằng “anh yêu em””.
“…”
“Anh, anh đã không còn yêu em nữa sao?”
“…”
“Trong lòng anh, em đã không còn được như khi trước đúng không?”
Anh vốn đang mơ mơ màng màng, nghe như vậy đột nhiên thanh tỉnh, ánh mắt lộ ra vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-de-nien-ha/1835054/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.