**Đường trộn thủy tinh, ăn vào là khóc tiếng tró luôn nha. ( TДT)( TДT)( TДT)
**Minh của thời niên thiếu thật là trong sáng ngây ngô a. Đừng hỏi vì sao PN này Minh không nói chuyện. Bởi vì Minh có nói được đâu...(。•́︿•̀。)
Bởi vì tiền tài không đủ, nên hỷ phòng được trang trí vô cùng đơn sơ. Trên giường rải hạt lạc, cả căn phòng cũng chỉ có một nguồn sáng duy nhất, chính là ngọn nến đỏ đặt trên bàn. Do rượu cưới quá đắt, nên giao bôi được thay bằng nước lã.
Không có bà mối, không có kiệu hoa, không có sính lễ, hồi môn, không có cao đường, thân thích, không có khách khứa náo tân phòng. Chỉ có hai người tự động thành thân với nhau, dù cho tân nương không có mão phượng đội đầu, chỉ cài một cây trâm gỗ, nhưng tân lang vẫn theo lễ nghi dùng gậy gỗ vén lên khăn voan.
Cả hai uống rượu hợp cẩn, lại kết tóc với nhau. Rốt cuộc, khi tục lệ đều làm xong, bầu không khí cũng rơi vào trạng thái ngưng kết, yên tĩnh dị thường.
Hứa Tiểu Đoá trừng to đôi mắt nhìn chăm chăm vào mũi giày của mình. Rốt cuộc, nhớ tới phu quân nhà mình là một cái khúc gỗ, nàng liền chủ động dẫn dắt đề tài, chỉ là trong giọng nói vẫn còn đôi chút ngượng ngùng:"Tướng công, trời đã khuya, nếu không...chúng ta đi nghỉ ngơi sớm đi?"
Sắc mặt Huyết Minh không chút thay đổi nào, gật đầu đáp ứng. Sau đó mới khom lưng, cởi giày cho Hứa Tiểu Đoá.
Thấy vậy, Hứa Tiểu Đoá cũng không nói gì nữa, vươn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952677/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.