Đúng lúc này, một bàn tay nhỏ nhắn lại vươn tới trước mặt Huyết Minh. Trong tay nàng cầm một chiếc khăn tay, giọng nói nhu nhu, mang theo thẹn thùng:"Tiểu cung chủ, nếu người không ngại, thì...thì..."
Mặc dù đối phương vẫn chưa nói được trọn câu, nhưng Huyết Minh cũng đã hiểu được ý tứ trong đó. Vì vậy, hắn cũng không ngẩng đầu, chỉ cảm kích nhận lấy khăn tay.
Nhìn thấy Huyết Minh tiếp nhận khăn tay bản thân đưa, Hạ Vi ngay lập tức liền vui vẻ quên trời quên đất. Đồng thời lại mang theo cảm tạ khẽ nhìn sang Vệ Tiếu Điệp đang ngồi bên cạnh. Nếu không phải nàng ấy chỉ dẫn, thì e rằng nàng sẽ không dám đứng dậy bắt chuyện với Tiểu cung chủ rồi.
Lúc này, Huyết Minh đã dùng khăn tay che miệng, nghiêng đầu ho khan. Sau khi ho vài cái, hắn mới ngừng lại, chỉ là khóe mắt có chút ươn ướt, hơi đỏ lên. Đợi khi "bình phục" lại, hắn mới nhớ đến chiếc khăn trong tay, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Vi:"Vị sư điệt này, đa tạ ngươi. Khăn tay của ngươi rất thơm."
Mặc dù Huyết Minh nói vô cùng tử tế, không xen lẫn một chút sắc tình nào, nhưng hai chữ "rất thơm" này rơi vào tai Hạ Vi, lại khiến tâm nàng như nai con nhảy loạn. Nhất là nụ cười dịu dàng, sáng lạn như minh nguyệt trên cao kia, lại càng khiến Hạ Vi bất tranh khí mà đỏ mặt. Cúi thấp đầu xuống, nhỏ giọng lí nhí nói:"Không...Không có gì. Nếu người thích...Ta...ta sẽ làm một cái tặng cho người..."
"Vậy thì làm phiền sư điệt rồi. Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952675/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.