Chương trước
Chương sau
Kẻ này tuổi chừng 20, dung mạo xem như thanh tú nhẹ nhàng. Trên người mặc y phục của hạch tâm đệ tử. Hắn ta ngồi bên cạnh Liễu Ninh Anh, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Huyết Minh. Có lẽ phát giác được sự chú ý của Huyết Minh đang đặt trên người mình, hắn ta cư nhiên cũng không có thu liễm. Mà trái lại, lại còn hung hăng trừng mắt nhìn hắn.

"Ngươi ngay cả Trần Tĩnh cũng không biết nữa a? Hắn chính là thủ tịch đại đệ tử của Vạn Thống cung, cũng xem như là sư huynh của ta. Thế hệ của hắn thuộc về nhóm lão sinh đầu tiên kia, năm nay đã gần trăm tuổi, tu vi Kiếm Tiên cảnh." Huyết Minh ngay cả Trần Tĩnh là ai cũng không biết, khiến Âu Dương Thụy không khỏi bất khả tư nghị nhìn xem hắn.

Thế nhưng, nghe xong tư lịch của Trần Tĩnh, Huyết Minh vẫn là lọt vào trong sương mù. Hắn giống như không có làm cái gì chọc đến đối phương đi a? Chẳng lẽ bởi vì hắn quá anh tuấn nên bị người đố kị?

"Ngươi có phải hay không vẫn còn chưa hiểu được? Vậy tốt, ta sẽ giải thích tỉ mỉ cho ngươi một chút. Ngươi có biết, Trần Tĩnh còn có một cái biệt hiệu, gọi là Quân Thanh công tử, ý chỉ 'Quân tử thanh cao' hay không?"

"Mà từ khi ngươi xuất hiện, bộ dạng Trần Tĩnh ở trong mắt của người khác liền trở thành ngụy quân tử, làm bộ làm tịch. Cùng khí chất thanh cao, chính khí trên người ngươi so ra, quả thật chính là gà đất chó sành, thường thường không có gì lạ." Nói đến đây, Âu Dương Thụy không khỏi tấm tắc cảm khái, vô cùng chân thành.

Thế nhưng, lúc này, Huyết Minh đã sớm ở trong lòng mắng Trần Tĩnh là một cái não tàn. Thì ra là bởi vì thiết lập nhân vật bị đụng hàng, cho nên hắn mới bị ghen ghét a. Nhưng không sao, hắn sẽ không vì vậy mà tức giận. Bởi vì Trần Tĩnh cũng không làm sai điều gì cả, chỉ là do hắn quá ưu tú mà thôi. Không có so sánh liền sẽ không đau khổ.

Không biết Huyết Minh hiện tại đang trần trụi tự luyến ở trong lòng. Âu Dương Thụy cứ cho rằng hắn là đang kinh ngạc, vì vậy, liền tiện thể nói tiếp :"Còn có, Trần Tĩnh đã theo đuổi Ninh Anh sư muội từ lâu rồi. Mà khi nãy, Ninh Anh sư muội vừa mới kinh diễm nhìn ngươi. Cho nên, ngươi có thể xem như hắn là đang ăn giấm đi."

( Ăn giấm : ghen.)

"................"

Huyết Minh thật sự là không biết nói gì cho phải về mức độ ấu trĩ của Trần Tĩnh. Đồng thời, hắn cũng đã hiểu được Liễu Ninh Anh tại sao lại đối hắn không có hứng thú rồi. Lý do chính là vì, nàng mỗi ngày đều bị Trần Tĩnh theo ở sau đuôi. Mà Trần Tĩnh lại có khí chất tương tự như hắn!

Cho nên nói, nàng đối loại khí chất thanh lãnh này đã sớm nhìn đến phát ngán. Thẳng thừng một chút thì chính là, nhìn đến phát nôn!

Ngay khi Huyết Minh sắp nói thêm điều gì, Âu Dương Thụy bỗng dưng lại nắm lấy tay áo của hắn, lôi kéo hắn nhìn về phía Liễu Chính. Lại còn thấp giọng nói :"Ngươi nhìn, đó chính là tân sư đệ của ta. Triệu Tử Kiều, con trai của Vĩnh An hầu, cũng là một cái thiếu úy nổi danh."

"Hắn là thiên tài Quang hệ cấp 8, được Sư phụ của ta phá lệ nhận làm đệ tử chân truyền thứ ba. Đồng thời được miễn bỏ khảo hạch, trực tiếp nhập tông."

Được Âu Dương Thụy giới thiệu, Huyết Minh cũng có chút kinh ngạc nho nhỏ. Không ngờ rằng, Triệu Tử Kiều lại bái nhập dưới trướng của Liễu Chính, trở thành đệ tử thân truyền thứ ba của ông.

"Ài, kẻ này tính tình vô cùng kiêu căng. Lúc nhỏ vẫn còn theo sau đuôi của ta, gọi một tiếng Thất điện hạ. Sau khi lớn lên liền một bộ giỏi giang hơn người, khinh bỉ ta là một cái phú nhị đại. Không ngờ rằng quả báo luân hồi a, để cho hắn xui xẻo trở thành sư đệ của ta. Về sau, nếu ta không chỉnh chỉnh hắn, thì thật sự xin lỗi cái danh hiệu Tiểu bá vương này rồi."

Nhìn thấy Âu Dương Thụy làm ra vẻ mặt đê tiện, không ngừng chê bai Triệu Tử Kiều. Huyết Minh không khỏi run rẩy khóe môi, có chút khô khốc ngôn ngữ, không biết nói sao.

Ngươi nói người ta kiêu căng, ngạo mạn. Vậy thì xin lỗi, ngươi đã tự nhìn thấy chính mình hay chưa?

Lúc Huyết Minh còn đang khinh bỉ không ngớt, thì một tiếng trống cũng rền vang lên. Mở màn cho cuộc khảo hạch lần này.

Từ phía sau khán đài, một vị ngoại môn trưởng lão trong tay cầm lấy Căn Cốt Thạch đi ra, đem nó đặt vào giữa diễn võ trường. Sau đó, ngoại môn trưởng lão lại bắt đầu hướng dẫn, giới thiệu cho các tân sinh về thể chế khảo thí, cũng như cách sử dụng Căn Cốt Thạch.

Hạ phẩm linh căn được phân thành tạp dịch đệ tử. Linh căn cấp 4 - 5, được quy về ngoại môn đệ tử, nếu được các vị trưởng lão, sư huynh chú ý, cũng có thể được dạy dỗ trở thành đạo đồng phục vụ bên người bọn họ.

Cấp 6 linh căn trở đi đã có thể nhập vào nội môn. Tương tự, cấp 7 chính là hạch tâm đệ tử. Về phần thân truyền đệ tử, một là có đa hệ linh căn, hai thì nhất định phải có cực phẩm linh căn từ cấp 8 trở lên. Đương nhiên, người có thể đạt được một trong hai loại yêu cầu này cũng vô cùng thưa thớt. Nhưng mỗi khi xuất hiện, đều sẽ bị vô số thế lực truy phủng, dưỡng thành tâm phúc.

Bên dưới diễn võ trường, khi nghe ngoại môn trưởng lão nói về cách phân loại đệ tử. Đám tân sinh liền không khỏi thấp thỏm, chờ mong lên. Dù sao, cũng không có người nào muốn trở thành nô tài, bưng trà đổ nước cho người khác.

Sau đó, vòng khảo hạch thứ hai, dò xét linh căn, theo xếp hạng thấp nhất của vòng 1 cũng bắt đầu.

Đầu tiên lên đài là kẻ xếp hạng thứ 1000, bởi vì không có nguyên tố kiếm tu nên liền bị xếp định là võ tu, trở thành tạp dịch đệ tử.

Sau đó, cứ tiếp tục như vậy, đến hạng thứ 994, cuối cùng cũng đến phiên người mà Huyết Minh vẫn luôn chờ đợi từ rất lâu rồi - chính là Vô Liên Triệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.