Chương trước
Chương sau
Trong số những thứ này, chỉ có duy nhất Tất Sát Phù có thể lọt vào mắt của Huyết Minh. Tăng phúc gấp 10 lần sức mạnh, có lẽ sẽ giúp hắn có được chiến lực sánh ngang với Kiếm Đế cảnh trung giai. Dùng làm át chủ bài cũng xem như không tệ.

Ngay khi Huyết Minh sắp đóng lại thương thành, thì ánh mắt của hắn lại rơi vào trên một biểu tượng đồng hồ cát với hai chữ "Ưu Đãi" nằm ở góc trái màn hình. Không chút nghĩ ngợi, Huyết Minh liền đem nó ấn mở. Màn hình hiển hóa trước mặt cũng lập tức đổi mới.

[ Thức Tỉnh Thạch: 10.000 Điểm phản diện. ( Giá gốc: 50.000 Điểm phản diện.)

**Tư chất của ngươi quá phế? Không sao, sử dụng thứ này, dù ngươi là phế vật cũng có thể trở thành thiên tài! ( Nếu không trở thành thiên tài được thì ngươi cứ trực tiếp cắn lưỡi tự sát đi. Thế giới này không chứa nổi ngươi nữa!) ]

[ Động Sát Chi Phù: 10.000 Điểm phản diện. ( Giá gốc: 30.000)

**Đánh không lại? Không sao, ngươi có thể cắn thuốc buff lực chiến a. Vật phẩm cần thiết khi đi dã ngoại đánh quái. ( Đặc biệt là đi tìm chết.) ]

[ Tật Phong Phù - trung: 5000 Điểm phản diện. ( Giá gốc: 10.000)

**36 kế, tẩu là thượng sách. 1 tấm phù có thể khiến ngươi kiêu sa như gió, để mỹ nhân ngưỡng vọng nhìn theo. ( Có thể ứng dụng dùng đi trộm hương a~ Ngươi hiểu...) ]

Mặc dù chỉ là vài dòng giới thiệu, nhưng cũng không trở ngại bỉ khí cách không mà đến, từ trong màn hình phả vào mặt của Huyết Minh. Lúc này, Huyết Minh đã có thể tưởng tượng ra được, nếu để hệ thống chính miệng nói ra mấy lời này thì sẽ có bao nhiêu tiện, căn bản giống y như nhân viên bán hàng đa cấp.

[...............]

"Đúng rồi, loại chức năng này tại sao từ trước đến giờ ngươi không nói với ta a? Là có rắp tâm ác ý gì hay sao?" Khiêu mi, Huyết Minh liền cười gằn một tiếng. Mặc dù không chạm vào được, nhưng cũng khiến hệ thống vô cùng muốn đánh hắn một trận. Bởi vì nụ cười này của hắn quả thật là quá muốn ăn đòn a.

[ Chức năng này vừa mới xuất hiện vào lúc sáng, thời hạn đổi mới là 6 tháng một lần. Hệ thống nghĩ rằng ký chủ đã nhìn thấy, cho nên cũng không có nhắc nhở...]

"Không cần biện hộ, ta liền biết, ngươi nhất định lại quên a?"

[...............] Quên cũng không phải là lỗi của nó, ai bảo ký chủ không tự mình để ý làm chi. Hừ hừ.

Suy ngẫm số lượng Điểm phản diện còn lại của bản thân, Huyết Minh liền trực tiếp đổi lấy Thức Tỉnh Thạch. Đồng thời, cũng xem thử giới thiệu của hai loại vật phẩm còn lại, quyết định sau này nếu như có dư dả Điểm thì lại mua sau.

[ Đinh, hối đoái Thức Tỉnh Thạch thành công, vật phẩm đã được chuyển đến không gian hệ thống.]

Nhìn thấy Thức Tỉnh Thạch nằm ở trong không gian, Huyết Minh cũng không có trực tiếp sử dụng. Bởi vì động tĩnh sau khi sử dụng Thức Tỉnh Thạch thật sự là quá lớn. Hắn cần phải tìm một nơi bí mật để tiếp thụ sau.

"Tiểu cung chủ!"

Thu hồi lại tinh thần đang lơ đãng, Huyết Minh liền vờ như vừa mới ngủ dậy mà mê mang nghiêng đầu nhìn ra cửa. Cùng lúc đó, Kính Đình và Thanh Giác cũng đã đạp lên ngạch cửa bước vào. Bởi vì Huyết Minh bình thường biểu hiện ra vô cùng dễ gần, nên thái độ của cả hai cũng sớm trở nên tùy ý, thoải mái hơn rất nhiều. Đơn giản là xem hắn như đệ đệ của mình vậy.

"Kính Đình, Thanh Giác, là sư tôn để các ngươi vào sao?"

"Đúng vậy Tiểu cung chủ, Tiên tôn bảo chúng ta vào hầu hạ ngài rời giường a. Còn căn dặn phải nhắc ngài đi tu luyện, không nên chậm trễ thì giờ tu hành." Một bên giúp Huyết Minh rửa mặt, chải đầu, Thanh Giác liền cười hì hì trả lời. Ánh mắt lại yêu thích không thôi nhìn mái tóc của Huyết Minh.

Lúc này, Huyết Minh đã được đỡ ngồi trước gương đồng, tùy ý hai người bọn họ chải tóc. Vốn đang sửa lại vai áo cho Huyết Minh, Kính Đình bỗng dưng lại nghi hoặc:"Tiểu cung chủ, tối qua Hộ sơn đại trận giống như là được khởi động a?"

"Ừm, hôm qua ta cảm thấy rất hiếu kỳ, cho nên để sư tôn mở ra thử xem, coi như mở mang tầm mắt." Phảng phất không cần suy nghĩ, Huyết Minh đã tức khắc nói ra. Mà nhìn thấy biểu tình bâng quơ của hắn, Kính Đình liền không suy nghĩ sâu xa gì nữa. Bởi vì đáp án này quả thật là rất hợp lý.

Huyết Minh và Kính Đình giao lưu, khiến cho Thanh Giác cảm thấy rất buồn bực. Vì vậy, y bỗng dưng lại ra vẻ thần thần bí bí, láu lỉnh hỏi hắn:"Tiểu cung chủ, ngài có phải là vẫn chưa biết đêm qua có chuyện xảy ra hay không a?"

"Chuyện gì?" Nhướng mày, trên mặt Huyết Minh liền hiện ra vẻ hiếu kỳ, nhưng trong lòng lại đạm mạc như nước. Miễn sao không phải thân phận của hắn bị bại lộ là được rồi. Còn những việc khác ở trong mắt của hắn, cũng chỉ có thể xem như việc nhỏ mà thôi.

Cho rằng bản thân đã thành công khơi dậy sự tò mò của Huyết Minh. Thanh Giác liền liếc mắt, hí hửng hồi tưởng:"Đêm qua, Khinh Vân viện của Đại sư huynh truyền đến tin tức mất trộm. Thứ bị trộm chính là ngọc bội Tỳ Hưu của Đại sư huynh, nghe nói thứ này là linh vật chữ Địa, giá trị liên thành..."

"Sau đó, Đại sư huynh liền sai người đi Linh Xu viện, bắt đầu lục soát phòng của tất cả thí sinh trong tứ hợp viện, mong muốn tìm ra kẻ trộm. Nhưng là, khi lục soát đến Bắc viện, không ngờ lại xuất hiện phiền phức..."

**Ai ai, nếu hôm nay không thêm chương được thì mai đăng 2 chương nha. Thời gian cấp bách, thời gian cấp bách!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.