Nhìn thấy tiểu đồ đệ nhà mình có phần đờ đẫn xấu hổ. Lại nghĩ đến chào hỏi vừa rồi của quản sự, Ân Như Tuyết giống như đã nghĩ tới điều gì. Vì vậy, nàng liền nghiêm giọng nhắc nhở:"Gọi là thiếu chủ."
"Vâng, vâng, Tiên tôn. Ngày mai ngọc bài của...Thiếu chủ sẽ được mang tới." Mặc dù không hiểu mình đã gọi sai chỗ nào, nhưng quản sự vẫn rất nghe lời, không có cãi lại ý tứ của Ân Như Tuyết. Đồng thời cũng đưa ra bảo đảm.
Không chút biểu cảm, Ân Như Tuyết đến như thế nào liền đi như thế nấy. Nhìn thấy hai tôn đại phật này rốt cuộc cũng đi, quản sự liền đưa tay lau đi mồ hôi lạnh trên mặt. Tứ cung, nhị phong, thập nhị động, muốn nhận thêm đệ tử đều phải được tông chủ phái người tới phân phó để lão chuẩn bị.
Nhưng điệu bộ này của Ân Như Tuyết, giống như cũng không để tông chủ ở trong mắt a. Không biết nếu lão ghi danh cho vị tiểu sư thúc mười sáu tuổi này mà chưa được phía trên ưng thuận. Thì tông chủ có thể hay không sẽ xử lý lão a?
Rất nhanh, bình tĩnh lại. Quản sự liền bắt đầu não bổ ra rất nhiều chuyện. Nhanh chân chạy đi bát quái với những người khác trong tông. Dù sao chuyện này sớm muộn gì đều không giấu được, nói trước một lúc cũng không sao.
Ôm Huyết Minh lên trên phi kiếm, liếc nhìn sống lưng của hắn, Ân Nhi Tuyết liền thầm nghĩ, quá gầy. Đứa nhỏ này trước kia nhất định đã chịu qua không ít đau khổ. Trở về, nàng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952350/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.