"Không biết thần quân bây giờ đang ở đâu? Chúng ta phải nhanh tìm Ngài ấy về đây". Ngụy Hiên nóng lòng nói với Nhạn Thanh.
"Ngài ấy vừa mới chịu phạt cách đây không lâu, thần khí hao tổn rất nhiều, nay lại vì cứu cái thôn này mà tiếp tục thi triển thần pháp, ta sợ Ngài ấy sẽ không chịu nổi". Nhạn Thanh đáp.
"Phải làm sao bây giờ?".
".....".
Hồ Hải Điệp nấp sau cánh cửa đã nghe được toàn bộ câu chuyện mà Ngụy Hiên và Nhạn Thanh nói với nhau.
Cô vội vã chạy đến, nhanh chóng hỏi thăm: "Tạ Niên Không, huynh ấy hiện giờ đang ở đâu?".
Nhạn Thanh liếc mắt nhìn Hải Điệp với dáng vẻ đầy chỉ trích: "Nếu bọn ta biết thì không phải đứng ở đây làm gì cho phí thời gian".
Nhanh như cắt, Hồ Hải Điệp chạy khắp nơi tìm Tạ Niên Không, trong lòng cô bây giờ vô cùng bồn chồn, lo lắng không yên.
Không hiểu vì sao mình càng né tránh thì huynh ấy lại càng tiến đến, bây giờ bản thân muốn tìm thì huynh ấy đã đi xa.
Bầu trời lúc này chập tối, Hải Điệp một thân một mình chạy vào sâu trong khu rừng, trên tay cô không hề có một ngọn đèn nào soi rọi, nhưng cũng may là ánh trăng đêm nay rất sáng.
"Tạ Niên Không, huynh đang ở đâu?". Hồ Hải Điệp gọi Niên Không rất nhiều lần.
"Niên Không....".
Hồ Hải Điệp tìm kiếm rất lâu, cả người lấm tấm mồ hôi, hơi thở hổn hển, gấp gáp, đôi chân của cô mỏi nhừ.
Hồ Hải Điệp dần mất sức mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thuong/3003486/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.