Tàn đông!
Gió bấc lui chân, nhường lại cho gió xuân phơi phới.
Nơi quan ngoại Ngạo Triết sơn, sương phủ che lấp cả ánh dương quang, làm cho không gian mờ mịt ảo diệu.
Trên sườn núi, một toán người với dáng điệu vội vã đăng trình, tất cả đang cắm cổ phóng nhanh lên đỉnh Ngạo Triết sơn...
Bỗng nhiên dưới núi xuất hiện ba bóng người, hai nam một nữ. Hai nam thì một già một trẻ, còn một nữ kia sắc đẹp như tiên nữ lạc trần. Không nói ra chắc ai cũng đoán biết được ba người họ, không ai khác ngoài Hồ Đắc Lập, Thù Thiếu Phong và Hoài Nhu Thục.
Hồ Đắc Lập có vẻ lo âu :
- Chúng ta phải vượt nhanh thêm, dường như có một số người lên trước chúng ta. Có lẽ là Lâm Kiếm Hổ.
Ba người lập tức gia tăng thêm cước bộ, vun vút bắn mình lên sơn phong...
Giờ ngọ ba khắc, bọn Thù Thiếu Phong mới lên đến đỉnh. Hồ Đắc Lập giơ tay trỏ vào một miệng hang cạnh đấy nói :
- Kim phu nhân bị giam cố trong thạch thất này.
Thù Thiếu Phong day người lại hỏi :
- Hồ trưởng lão, chắc chắn chứ?
- Không sai! Thiếu Phong, chúng ta mau gấp rút vào giải cứu Kim phu nhân, nếu chậm trễ không thoát khỏi tay Lâm Kiếm Hổ đâu.
Ba người với thân pháp nhanh như điện xẹt lao vọt vào trong.
Đường dẫn vào thạch thất vừa chật lại vừa tối, ba người dọ dẫm trong bóng tối gần hai mươi trượng, mới thấy cảnh vật có vẻ sáng sủa hơn.
Ba người vội núp mình vào một hốc đá, thoáng mắt nhìn vào.
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thu-sat-lenh/115276/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.