Bách Độc Công Tử sắc mặt biến đổi, run lên hỏi:
- Đây là “Vụ Hương Tiêu Diểu”! Ông bạn là người phái Kỳ Môn ư?
Lâm Vân đáp bằng một giọng nhã nhặn hơn:
- Phải rồi! Phải chăng các hạ là thiếu môn chủ Bách Độc Môn tên gọi Phùng Kỳ?
Phùng Kỳ gật đầu đáp:
- Chính thị! Xin cho biết tôn danh.
- Tại hạ là Lâm Vân.
- Qúy môn cùng tệ môn trước nay như nước sông và nước giếng không bao giờ xâm phạm nhau...
Lâm Vân ngắt lời:
- Vậy xin các hạ tùy tiện...
Phùng Kỳ hỏi:
- Tôn giá đừng nhúng tay vào vụ này được không?
- Về điểm này tại hạ khó có thể tuân mệnh được.
Bách Độc Công Tử cười nửa miệng nói:
- Tại hạ không muốn làm thương tổn hòa khí giữa hai môn phái.
- Tại hạ lại không để ý về điểm này.
Cam Đường đã đến lúc chất độc phát tác mãnh liệt. Chàng lăn lộn rên la. Giả tỉ trước khi vào bảo chàng không ngậm hai viên Tích Độc Đan, chất thuốc không còn ở trong người giải độc được một phần và không có kỳ công của bản môn để bảo vệ tâm mạch thì e rằng chàng đã mất mạng rồi.
Lân Vân thấy tình trạng nguy kịch này, vội băng mình rất mau lại bên Cam Đường. Y lấy ra ba viên thuốc trắng nhét vào miệng chàng.
Bách Độc Công Tử cười sằng sặc nói:
- Tại hạ nói cho tôn giá hay là gã trúng phải chất độc vô hình rồi. Thuốc giải của quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thiep-vong-hon-ky/2347813/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.