Nếu không có Lâm Vân đến giúp một tay thì Huỳnh Vạn Thông cũng nhất quyết nghĩ cách tìm thuốc giải để cứu Cam Đường. Nhưng chưa biết là y có làm nên việc hay không? Chàng nghe Lâm Vân nói chưa biết trả lời ra sao thì gã lại tiếp:
- Hiền đệ! Hiền đệ Ở lại đây tĩnh dưỡng. Nhất thiết đã có người trông nom cho đầy đủ. Trong vòng tám ngày tiểu huynh sẽ trở lại.
Cam Đường vội hỏi:
- Lâm huynh đi đâu bây giờ?
- Đi tìm thuốc giải cho hiền đệ.
- Tìm ở đâu được?
- Tiểu huynh đến Bách Độc Môn.
Cam Đường hoảng hốt can ngăn:
- Chớ!... Lâm huynh chớ nên mạo hiểm tới đó. Bách Độc Môn quyết không phải đất lành. Hơn nữa Lâm huynh đã làm mất mặt Bách Độc Công Tử. Tiểu đệ e rằng không cầu được thuốc mà còn...
- Chẳng lẽ hiền đệ muốn chết?
- Chết sống đã có số mạng.
- Hiền đệ đọc sách thánh hiền đã học những gì? Trong thiên hạ làm gì có thuyết số mạng.
Cam Đường ngập ngừng:
- Tiểu đệ quyết không dám thọ lãnh ân tình của Lâm huynh nữa.
- Cái đó không phải do hiền đệ định đoạt được. Tiểu huynh đã nói sao là làm được như vậy.
Cam Đường ngẩn mặt ra một lúc rồi hỏi:
- Bách Độc Môn ở phương nào?
- Nghe nói ở động Trường Âm ở núi Thái Hàng.
- Như vậy thì ra Lâm huynh chưa biết chắc chắn.
- Đúng thế! Nhưng nếu chuyến này tiểu huynh thất bại thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thiep-vong-hon-ky/2347811/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.