Cam Đường giật mình kinh hãi, toan cất tiếng hỏi thì hán tử lại nói:
- Mời lão tiền bối xuống đây.
Bây giờ Cam Đường mới nhìn rõ Hồng Hổ đứng trên một vật rất kỳ quái chế ra để làm thuyền. Bên trên khe suối này có một sợi dây lớn treo lủng lẳng. Con thuyền quái lạ đó buộc vào đầu dây.
Cam Đường liền nhảy xuống theo.
Chiếc thuyền này nguyên là một cái mảng chế bằng da dã thú đủ chỗ ngồi cho ba bốn người ngồi.
Trên mặt nước còn có một sợi dây khác nhỏ hơn thả nổi lềnh bềnh.
Hồng Hổ đưa hai tay ra nắm lấy sợi dây nhỏ kéo mạnh cho chiếc mảng da lướt ngược dòng nước rất mau lẹ.
Cam Đường rất bội phục phương thức kỳ diệu này.
Chiếc mảng đi được độ chừng trăm trượng thì nước không chảy xiết nữa, thuyền đi càng lẹ hơn.
Đột nhiên một tia sáng ngoài trời từ trên đầu lọt vào khiến cho mây mù âm u dày đặc nhạt bớt đi.
Đường vào động bằng phẳng, không còn đá lởm chởm nữa.
Hồng Hổ buộc chiếc mảng da vào mõm đá rồi nhảy lên bờ nói:
- Mời lão tiền bối lên đi!
Cam Đường vừa nhảy lên thì đã thấy mấy chục bóng người đang chạy như bay tới nơi.
Đi đầu là một lão già ra chiều quắc thước, mình mặc áo bào đen.
Bên lão này có một gã mặc áo tía. Hiển nhiên là Bách Độc Công Tử Phùng Kỳ.
Vậy lão mặc áo bào đen quắc thước kia đúng là chưởng môn Phùng Thiếu Đan.
Cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thiep-vong-hon-ky/2347809/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.