Nó lại lao đến, hai tay múa loạn lên, dồn cả sức bình sinh lên để đánh Lưu Tích nhưng tất cả những gì Viêm Nhất nhận lại chỉ là những cú đấm đơn, double tap, triple tap đáp thẳng vào mặt, vai và cả các bộ phận khác.
Với tư cách là kẻ tiến hóa vượt bậc, nó không cho phép bản thân mình đi thua một kẻ thấp kém, hạ đẳng, cổ hủ, thuộc thời tiền sử,… như Lưu Tích.
“Tên khốn kiếp, ngươi đã dùng mưu kế gì???? Một sinh vật nằm ở đáy như ngươi không thể nào áp đảo được ta!!!!” Viêm Nhất hét lên.
Lưu Tích không đáp, chân vẫn đảo đều, hai tay co sát vào người, liên tục nhảy qua nhảy lại. Hắn cũng không phải áp đảo hoàn toàn, những đợt sóng năng lượng hắn đánh ra có kèm theo từng cú đấm nhưng khả năng kháng nhiệt của Viêm Nhất quá tốt, tốt đến mức nó còn không nhận ra những đợt sóng ấy.
Lưu Tích môi nhợt nhạt, cơ thể chưa sung mãn, nhìn thế nào cũng biết hắn chỉ là gượng chút hơi sức còn lại để đối đầu với Viêm Nhất, nhưng hiện tại, hắn vẫn chưa hề ngã ngũ.
Thụp thụp!!!
Một cú double tap nữa được tung ra, Lưu Tích có thể nhìn thấy vai Viêm Nhất đã bật máu sau đòn đánh ấy. Nếu để ý kĩ hơn nữa, rất nhiều vết thương trên cơ thể thằng nhóc này đều chưa hề lành lại bao nhiêu.
Đúng như những gì Lưu Tích nghĩ từ ban đầu, vật thí nghiệm này đã rời xa khỏi khái niệm Huyết Tộc, kĩ năng Huyết Lưu hồi phục vô cùng yếu. Nó chỉ đơn thuần là đang giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-than-lo/1003789/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.