Vì tân nương đến muộn những một khắc nên buổi lễ cũng diễn ra muộn hơn so với dự định là một khắc. Điều này làm tam vương gia rất khó chịu. Chưa bao giờ hắn phải chờ lâu như vậy. Nhất là khi phải chờ đợi một ả nữ nhân.
Khi kiệu đưa tân nương đến, hắn phải nén cơn bực tức xuống vì thể diện của mình. Hắn tiến ra phía kiệu, đá kiệu xe đổ cái RẦM. Hắn ngó đầu vào trong. Vẫn chỉ là một ả nữ nhân bình thường. Thế mà dám để hắn đợi lâu như vậy. Để rồi xem. Hắn sẽ hành hạ nàng đủ thứ.
Hắn chìa tay ra đỡ nàng. Tuy nhiên nàng nhanh chóng hất tay ra. Sát khí xung quanh nàng bỗng chốc tản ra. Lạnh lẽo. Nàng đang rất là bực. Từ sáng đến giờ tại sao nàng toàn gặp chuyện xui xẻo vậy. Đã phải lấy hắn thì thôi lại còn phải dậy sớm rồi để bị hai con bạn cùng lão sư phụ đem ra làm trò cười nữa chứ. Ai thì nàng không biết nhưng chỉ biết nàng hận tên này. Vì hắn mà nàng phải dậy sớm. Vì hắn mà nàng gần như muốn gẫy cổ. Vì hắn mà nàng gặp rắc rối với ả Huỳnh My. Vì hắn mà sư phụ cùng các bạn nàng cười vào mặt nàng. Tất cả là vì hắn....vì hắn....vì hắn.....
"Ta có chân, tự đi được"- Nàng nói gằn xuống, phẫn nộ. Còn giả ân giả nghĩa à? Nàng sẽ cho hắn biết tay.
Hắn một mảng đầu đen thui. Đây là nữ tử sao? Hay là tên thích khách nào giết nương tử tương lai của hắn rồi giả làm nương tử của hắn để ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/53965/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.