Xong xuôi mọi việc cũng đã quá trưa. Giờ thành thân của Vân Vân đã tới. Tú bà vào phòng, chùm khăn hỉ lên đầu nàng. Nàng khó chịu hất ra. Nhìn không thấy đường nhỡ vấp té thì sao? Mà người có mắt không được phép nhìn là rất khó chịu đấy biết không? Hừ..... tâm trạng nàng đã không tốt rồi thì chớ.
Tú bà lại nhẹ nhàng chùm khăn hỉ lên đầu Hải Vân, nói:
"Lâm Tiểu Thư à sao người không chịu để cho nô tài chùm khăn hỉ lên giúp người vậy?"
Hải Vân lập tức quay sang tú bà với vẻ mặt cau có:
"Hỉ hỉ cái gì? Ta không muốn"
Tú bà quả là người tốt. Dù thái độ Hải Vân có như thế nào, bà vẫn kiên trì giảng giải không một tiếng than trách:
"Tiểu thư à hôm nay là ngày trọng đại của người. Đội khăn hỉ là tục lệ bắt buộc trong ngày này. Tiểu thư nên tuân theo. Sau này tiểu thư làm vương phi rồi. Người nên cẩn thận với lời ăn tiếng nói"
Hải Vân lại xụ mặt xuống, hai má phình ra, hồng hào đáng yêu. Nàng nói:
"Thôi được rồi...nhưng mà có thể để ra ngoài được không? Ta sợ té mất"
Nhìn điệu bộ của nàng, tú bà phì cười. Coi bộ tam vương phi tương lai thật là trẻ con.
.....
Khi tú bà dắt nàng đi qua phòng của ả Huỳnh My, nàng bất chợt nghe thấy tiếng nói chua ngoa chứa đầy sự ghanh ghét tức giận:
"Con ả Lâm Hải Vân đáng ghét. Mi....mi.....sao cái gì mi cũng hơn ta hả????? Ta xinh đẹp hơn mi, ta giỏi giang hơn mi. Tại...tại sao mi lại được làm tam vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/53964/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.