"Ta là Phong. Thượng Quan Phong"Nàng giật mình. Cũng tên là Phong ư? Mà thôi! Dù sao nàng cũng là nhầm người rồi.
Nàng đẩy hắn ra, nói bằng giọng không nhanh không chậm, không cao không thấp:
"Xin lỗi! Nhầm người"
Hắn nhếch môi, nàng quả thú vị. Nhìn hàn khí toát ra từ người nàng này. Hắn hỏi nàng:
"Vậy còn quý dang của nàng? Có đi cũng phải có lại.....?"
Chưa kịp để hắn nói hết, nàng đã trả lời, âm vực ngày càng băng lãnh hơn:
"Ta từ chối!"
"Tại sao?"- Hắn khó hiểu hỏi. Con người nàng quả là bí ẩn.
"Chúng ta chưa chắc đã gặp lại nhau, chưa chắc đã đi chung một con đường. Không có gì đảm bảo sau này chúng ta sẽ là kẻ địch"
Nàng vẫn vậy. Luôn luôn cảnh giác và bảo thủ. Mà cho dù không phải là kẻ địch đi chăng nữ thì chắc gì đã gặp lại. Hắn cần biết tên nàng làm chi? Nàng không muốn nói.
"Phụt.....nàng quả là vui tín...."
Hắn chưa nói hết đã bị nàng lườm một nhát xém lông mày nên vội chữa lời:
"Ta đảm bảo chúng ta sẽ gặp lại nhau"
"Ngươi lấy gì ra đảm bảo với ta?"
Lần này đến lượt nàng khó hiểu. Bộ hắn là thần hả mà chắc chắn được điều đó.
"Mọi thứ nàng muốn ta đều lấy ra bảo đảm"
Hắn nói chắc nịch. Nghe giọng điệu hắ, nàng có chút tin tưởng. Tuy nhiên cảnh giác vẫn chẳng bao giờ thừa cả.
"Tính mạng ngươi"- Nàng nói nhẹ lâng
Hắn sởn da gà. Có mỗi cái tên thôi có cần phải đánh đổi cả tính mạnh mình không? Nhưng mà không sao. Chắc chắc hắn có thể gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/53962/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.