Nàng đang trong trạng thái mơ hồ. Nửa tỉnh nửa ngủ. Trên trời, một bóng người đang vận khinh công bỗng sà xuống chỗ nàng ngồi.Người con trai ấy vận bạch y trắng muốt, người toát lên một vẻ tiêu soái lạ lùng. Mái tóc hắn dài đen. Hắn đeo mặt nạ che đi nửa khuôn mặt của mình. Tuy không thể thấy được khuôn mặt hắn nhưng chắc chắn ẩn sau đó phải là một khuôn mặt mĩ nam không tì vết. Hắn là đang vận khinh công đi dạo chút đột nhiên ngang qua đây thấy một nữ tử lạ lùng ngồi uống rượu một mình. Thật hiếm thấy nữ nhi mà uống rượu nhiều như vậy. Ngoài ra, trên người nàng toát ra hàn khí băng lãnh khiến hắn tò mò. Nữ tử mà có thể như băng sơn ngàn năm vậy ư? Hắn nhìn khuôn mặt nàng. Là một mĩ nữ khuynh sắc khuynh thành. Tuy nhiên hắn không có hứng thú với nữ nhân. Vậy tại sao khi thấy khuôn mặt đang ửng đỏ vì say của nàng, trái tim hắn bất giác lại đập mạnh. Hắn sao vậy nè? (Dạ.....đây là kiểu tình yêu sét đánh từ cái nhìn đầu tiên đó ạ)
Nàng nửa tỉnh nửa mơ, thấp thoáng thấy bóng người, nàng bật dậy, lắp bắp nói bằng giọng say mềm:
"Ngươi.....ngươi là ai? Cấm lại gần...ta....nghe....nghe rõ chưa? Mà.....mà cái giáng vóc này......sao quen quen. Ta gặp ngươi ở đâu rồi chăng?"
Huyết Tử nói khiến hắn khó hiểu. Hắn là lần đầu tiên gặp nàng mà. Sao nàng lại nói là hắn quen? Hắn khó hiểu hỏi nàng:
"Nàng nói gì vậy?"
"Im lặng"- Nàng ra dấu cho hắn im lặng. Người con gái này thật lạ nha. Có đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/53961/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.