"Xưng danh"
"Hàn Huyết Tử"
Huyết Tử nói bằng âm vực không mặn không nhạt.
"Lãnh Kiều Tuyết"
Tuyết nói không nhanh không chậm.
Hai người này làm lão sư phụ già dựng cả gai ốc. Nếu lão không có công lực cao cường thì phải chăng lão dính với chữ TỬ lâu rồi.
"Đồ nhi là Lâm Hải Vân"
Chỉ có Hải Vân là cười nói vui vẻ. Nàng làm lão sư phụ an tâm hơn hẳn.
Lão tự tiếu phi tiếu.
"Tên các ngươi thật hay. Hàn là lạnh. Huyết là máu. Tử là chết. Vậy tên ngươi mang nghĩa máu lạnh của cái chết. Tên giống tử thần quá đi"
Lão nhìn Huyết Tử rồi quay sang Tuyết.
"Lãnh là tàn khốc. Kiều là xinh đẹp. Tuyết là se lạnh. Tên ngươi cũng thật là quá ghê đi. Sự kiều diễm của tàn khốc trong cái lạnh."
Rồi lão lại chỉ tay về phía Hải Vân.
"Lâm là lạc. Hải là biển. Vân là mây. Tên ngươi đẹp nhất. Lạc vào biển mây."
"Ta là Hiên Viên Ngoại. Là đệ nhất sát thủ võ lâm"
"Lão sư phụ già....vậy thì liên quan gì?"
Kiều Tuyết nói bằng giọng ngán ngẩm.
"Các ngươi nhận xét cho ta những điểm bất thường ở cái xác này xem nào"
Lão sư phụ vừa nói vừa chỉ tay vào cái xác nãy giờ vẫn ở đó.
"Cô ta giống hệt Vân Vân"
Huyết Tử nói một cách dứt khoát.
"Hả????"
Hải Vân ngạc nhiên.
"Cậu nhìn kĩ đi Vân"
Tuyết lên tiếng.
"ừm"
"Thứ hai là...."- Lão sư phụ
"Là đây chính xác là một vụ mưu sát"
Tuyết khẳng định.
"đúng! Bề ngoài có vẻ như đây là chết do đá đè từ vụ lở đá nhưng theo quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/53957/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.