"Xin lỗi" Sau câu nói đó, hắn ngã gục trên nền đất lạnh tanh.
Cả Thượng Quan Hàn Kì cùng Hải Vân đều trợn tròn mắt khi thấy cảnh tưởng đó. Bỗng từ đâu, có tiếng nói kì quái vọng bên tai bọn họ.
"Yếu đuối quá! Yếu đuối quá! Đáng chết!!! Đáng chết!!!"
"Ai?" Thượng Quan Hàn Kì quay đầu tìm chủ nhân của giọng nói đó. Thế nhưng cả dãy hành lang trống vắng này cũng chỉ có mỗi hắn cùng Hải Vân. Còn ai vào đây nữa chứ. Còn Hải Vân lại không thể là chủ nhân của giọng nói này rồi. Hắn càng không.
Bỗng cái bóng của Dương Thiêu nhô lên khỏi mặt đất, ôm trọn lấy hắn. Sau đó, không hiểu vì sao, Dương Thiêu đã chết lại đứng dậy được. Đôi mắt hắn không có tròng, chỉ là một màu đen vô tận. Bộ trang phục hắn đang mặc cũng chuyển thành màu đen tuyền kì quái. Và nếu ai để ý sẽ thấy, trên mặt hắn giờ đây đang suất hiện những vết săm kì quái màu đen. Chúng như những kí hiệu. Thế nhưng chẳng ai hiểu được những kí tự ấy là gì. Hắn im lặng khẽ triệu tập những chiếc lông vũ lại. Những chiếc lông vũ trắng muốt giờ đã không còn nữa. Thay vào đó, giờ đây, nó nhuốm một sắc đen.
Thượng Quan Hàn Kì cùng Hải Vân lại không biết điều đó. Họ đang quay lưng lại với nó. Họ không hề biết cái xác chết của Dương Thiêu đã "sống dậy" và đang chuẩn bị tấn công họ.
Bỗng dưng lại cảm thấy mùi sát khí sau lưng mình nồng nặc, theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/1931297/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.