Liễu Thiên Yên gặp một đạo sát khí lóe lên trong mắt Mạn Châu, trong lòng đột nhiên sợ tới mức không biết làm sao, Mạn Phi Lạc trong tiềm thức của nàng...không phải như thế này..
“ Màu y phục của bản cung, khi nào thì đến lượt ngươi sử dụng.”..
Nhưng nàng ta đã được nuôi dưỡng quy củ đang hoàng, lại lăn lộn trong cung không ít, tự nhiên không biểu lộ ra kinh hoảng của mình, nhìn qua vẫn trấn định đứng đó.
Mạn Châu càng bước về phía nàng ta, nàng ta lại càng cảm thấy tê dại da đầu, loại áp lực kìm nén làm nàng ta không thở nổi, cuối cùng không nhịn được thốt ra: “Ta dùng đồ gì lại cần ngươi cho phép sao? Mạn Phi Lạc, ta nói cho ngươi biết, nhóc con như ngươi sớm muộn gì ta…”
“Ba..” Trên mặt bỗng nhiên đau rát, là do Lục Y làm. Lục Y từ phía sau phi thân lên không khách khí tát một bạt tai, lực mạnh đến mức khiến cho Liễu Thiên Yên cực kì kinh ngạc, nàng không ngờ được nên làm gì có chuẩn bị, một tát này làm nàng văng ra xa lảo đảo ngã thẳng vào hồ nước phía sau.
Không kịp hô một tiếng, cả mắt mũi miệng đều bị dòng nước lạnh lẽo tràn ngập cuốn vào.
Tây Lãnh quốc không gần biển, đa số dân chúng đều không được học bơi lội, càng là quý tộc trong kinh thành lại là tiểu thư khuê các, Liễu Thiên Yên thề nàng chưa bao giờ ở trong nước như thế này.
Càng giãy giụa, cả cơ thể càng lạnh băng cứng đờ, hơn nữa nàng ta cảm nhận mình càng ngày càng hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-phuong-cung/127356/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.