Ngưng Tịnh mơ mơ màng màng giữa thực và mơ, đột nhiên cô cảm thấy cổ mình ươn ướt như có ai đang hôn xuống cổ. Cảm giác dễ chịu khiến cho cô yên tâm hơn chút, nhưng đột nhiên cảm giác đau đớn ập tới.
Là Hoắc Thường Nghị đã nhe răng ra cắn cô một cái.
Hoắc Thường Nghị nhẹ nhàng liếm những vệt máu tươi trên cổ cô, nhấm nháp từng chút một. Cho tới khi thoả mãn, hắn mới buông tha cho cô. Hắn luôn là người biết chừng mực, cho tới khi cô cầu xin hắn thì hắn sẽ không biến cô trở thành huyết nô của mình.
Hoắc Thường Nghị lại lặng lẽ rời đi trong đêm.
Ngày hôm sau, Ngưng Tịnh tỉnh dậy, cảm thấy cổ mình đau đau. Cô đi đánh răng rửa mặt và soi gương, vô tình nhìn thấy vết cắn trên cổ. Cô sực nhớ lại đêm mà Hoắc Thường Nghị chiếm đoạt cô cũng cắn cô như vậy. Và cả chuyện của 13 năm trước, cô cũng từng bị cắn.
Ngưng Tịnh giật mình hoảng sợ, tới nỗi làm rơi cả bàn chải đánh răng. Trong đầu cô hiện lên ba chữ duy nhất, ma cà rồng.
Không, cô không thể ở lại đây biến mình thành thức ăn của Hoắc Thường Nghị được, cô phải bỏ chạy.
Ngưng Tịnh cố gắng bình tĩnh lại, xuống dưới nhà, giúp việc và đầu bếp đã tới. Thường ngày cô hay ngồi ủ rũ trong phòng, hôm nay cô quyết định đi dạo một vòng biệt thự để do thám xem có con đường nào có thể bỏ trốn được không?
Đám giúp việc cứ ngỡ là Ngưng Tịnh đã suy nghĩ thông suốt, cho nên bọn họ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-no-ac-ma-muon-chiem-huu/1718733/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.