Nghe Ngưng Tịnh nói câu đó, Hoắc Thường Nghị chỉ khẽ cười, tựa như vừa nghe được một câu chuyện hài. Sau đó hắn híp con mắt lại, tăng thêm sức bóp mạnh lấy cằm nhỏ của cô:
- Đạt được mục đích? Cô có biết mục đích của tôi là gì sao, hửm?
Ngưng Tịnh đau đớn khi bị bóp mạnh lên cằm, cô giãy giụa yếu ớt, tuyệt vọng nói:
- Rốt cuộc mục đích của anh là gì?
Vì sao lại ép buộc cô như vậy? Cô thật không thể hiểu nổi tâm tư của người đàn ông này. Hắn mang lại cho cô cảm giác sợ hãi tột độ, nó khiến cho cô chỉ muốn chạy trốn mà thôi.
Khoé môi Hoắc Thường Nghị cong lên, hắn liền buông cằm của cô ra, tuỳ tiện cầm điều khiển lên và bấm bấm. Ngay lâp tức màn hình tivi to lớn hiện lên những hình ảnh vô cùng ám muội. Âm thanh của người phụ nữ nghe rất ngượng tai, nhưng cũng vô cùng quen thuộc. Ngưng Tịnh kinh hãi ngước mắt lên nhìn, nữ chính trong đoạn clip đó không ai khác chính là bản thân cô.
Ở góc quay này dù phòng tối nhưng vẫn nhìn rõ khuôn mặt của cô, từng biểu cảm của cô vô cùng chi tiết. Còn Hoắc Thường Nghị thì quay người lại, căn bản là chỉ nhìn thấy bóng lưng nên không thể đoán ra được hắn là ai. Đoạn clip này chỉ thiệt cho mình cô mà thôi, mọi mũi nhọn đều chĩa thẳng vào cô.
Hô hấp Ngưng Tịnh trở nên dồn dập, cô lập tức trừng mắt nhìn Hoắc Thường Nghị. Hắn ta làm sao có thể làm ra cái trò bỉ ổi này chứ?
Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-no-ac-ma-muon-chiem-huu/1718731/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.