(2)
Khi Ngưng Tịnh tỉnh lại thì thấy mình đang nằm ở bệnh viện rồi. Cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Lúc đó thím Thẩm, một người hàng xóm tốt bụng xuất hiện bên cạnh cô, hỏi han:
- Tiểu Tịnh, con không sao chứ?
Đêm qua bệnh của bố cô lại tái phát, mẹ cô nói đưa cô đi mua thuốc, nhưng cuối cùng bà ấy lại bỏ rơi cô ở một con đường quốc lộ vắng vẻ. Hàng xóm bên cạnh nhà cô đều là hàng xóm tốt bụng, thấy bố cô không thể trụ nổi cho tới khi thuốc về, họ liền đưa bố cô tới bệnh viện trước rồi tính viện phí sau.
Lúc trời sáng, là thím Thẩm phát hiện ra Ngưng Tịnh đang nằm ngủ ở bên vệ đường, thím ấy đã lập tức đưa cô tới bệnh viện khám xem sao. Cũng may, cô không sao.
Ngưng Tịnh nhìn thím Thẩm, rồi sau đó mới chợt nhớ đến bố mình hôm qua lại phát bệnh. Cô lo lắng hỏi thím Thẩm.
- Thím ơi, bố con đâu rồi, bố không sao chứ?
- Hazzz, bố con bị bệnh tim, cần phải chữa trị kịp thời. Nhưng mà...
Thím Thẩm định nói với Ngưng Tịnh là vấn đề mấu chốt chính là tiền. Bây giờ bố cô đang nằm viện, viện phí còn chưa biết thế nào, đừng nói tới việc cứu chữa bệnh tim đó. Lại nói hàng xóm nhà cô tuy rất tốt bụng, nhưng suy cho cùng bọn họ cũng chỉ là nông dân nghèo mà thôi.
Thím Thẩm ấp úng nhưng cuối cùng cũng không nói ra vấn đề tiền nong đó, thấy Ngưng Tịnh đang rất lo lắng, thím liền an ủi:
- Bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-no-ac-ma-muon-chiem-huu/165115/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.