Tiểu Hồng vừa cười vừa nói với Tiểu Thanh tiếp:
– Bây giờ tiểu muội đã giải thích rõ căn bệnh rồi, thì phải dùng thuốc để chữa. Vị thuốc thứ nhất mà chúng ta phải dùng tới đây là nhân sâm tinh. Thanh tỷ thử nghĩ xem, chúng ta có nên đưa Nghiêm tướng công đi Thiên Tâm Cốc để hai vị cô nương thấy người yêu chưa chết như vậy hai cô nương không còn lý do gì mà chán nản nữa.
Tiểu Thanh với Vi Ngã nhận thấy ý kiến này của Tiểu Hồng có lý, liền gật đầu tán thành.
Tiểu Hồng vuốt râu của Vi Ngã, mặt lộ vẻ đắc chí, vừa cười vừa nói tiếp:
– Vị thuốc thứ hai là tiểu muội muốn sử dụng Hà thủ ô thành hình, Thanh tỷ thử nghĩ xem nếu con của Nghiêm tướng công được cha dạy bảo cho, chả hơn là được hai cô nương dạy bảo là gì, huống hồ tính nết của cha như đứa trẻ con, nay được kết bạn với một đứa trẻ chả thích là gì?
Tiểu Thanh mừng rỡ gật đầu lia lịa, còn Vi Ngã tức giận kêu la om sòm. Tiểu Hồng vẫn vuốt râu và nói với Vi Ngã tiếp:
– Cha đừng có kêu la om sòm như thế vội, mà cũng đừng có hòng túm tóc con nữa. Con bị mắc một lần thôi, bây giờ con đã chuẩn bị rồi, con túm saün bộ râu này của cha, nếu cha túm tóc con, thì con giật râu cha liền.
Vi Ngã dù có tài ba thông thiên tới đâu, nhưng đối với nghĩa nữ điêu ngoa này thì đành chịu thua, liền nói:
– Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-my-nhan/1874180/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.