Mộ Quang nghe tới đó cũng giật mình kinh hãi, hỏi tiếp:
– Dùng một ngón tay kéo cung như thế quả thật là một việc rất khó, nhưng đệ miễn cưỡng cũng có thể làm được.
Tiểu Hồng nói tiếp:
– Lần thứ ba, lão ta dùng hai ngón tay cái và ngón trỏ tay phải để kéo.
Mộ Quang kêu “Ối chà”, lắc đầu:
– Dùng hai ngón tay cầm thân cung, một ngón tay kéo dây cung, thật là khó lắm, đệ cũng không thể kéo được như thế. Thế còn lần thứ tư lão dùng thủ pháp gì?
Tiểu Hồng thở dài:
– Ba lần đầu kéo cung như thế chỉ nhờ vào thần lực kinh người, nhưng lần thứ tư thật là kinh thế hãi tục.
Mộ Quang hiếu kỳ dục:
– Hồng huynh nói mau lên, đệ không nghĩ được cách gì kéo cung khác ba cách trước nữa.
Tiểu Hồng thủng thẳng:
– Lão già nọ quái dị một cách lý thú. Lần thứ tư lão ta mắc dây cung vào cổ, rồi dùng hai ngón tay phải nắm lấy cây cung, đẩy thẳng người về phía trước mà kéo cung tròn như vành trăng.
Mộ Quang ngẩn người:
– Trên đời này sao lại có người dùng thủ pháp ấy mà kéo cung? Xem như vậy, lão già nọ phải có thần lực hàng vạn cân và đã luyện qua Kim Cương chỉ hay Thiên Cương chỉ mới có thể kéo cây cung như thế.
Tiểu Hồng đưa mắt nhìn Mộ Quang:
– Đích mắt đệ trông thấy như vậy, đó là sự thật trăm phần trăm.
Mộ Quang gượng cười:
– Thế ông già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-my-nhan/1874177/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.