Một dự cảm xấu xuất hiện thổi quét Huyết Nguyệt Cự Viên, khiến nó phát ra tiếng rống của muông thú sắp chết, huyết khí toàn thân giống như thủy triều bắt đầu khởi động, thông qua cánh tay dài ngưng tụ lực toàn thân rồi ầm ầm đánh ra một quyền! "Ầm!" Một người một thú từng quyền chạm nhau, giống như sao chổi rớt xuống mặt đất! Trong thời gian một lượt hô hấp! Rắc rắc rắc... Tiếng xương cốt bạo liệt không dứt, lực lượng cuồng bạo trực tiếp đánh vỡ tan từ xương ngón tay, cổ tay, cánh tay đến xương vai của Huyết Nguyệt Cự Viên... Vậy vẫn chưa xong, quyền thế không giảm đánh trúng lên ngực của Huyết Nguyệt Cự Viên trước ánh mắt tuyệt vọng của nó, lực lượng vô cùng đáng sợ trong khoảnh khắc đã chấn vỡ từng thanh xương ngực, xoắn nát trái tim đang đập đó! "Ầm!" Cơ thể vượn cao đến ba trượng ầm ầm ngã xuống đất khiến bụi mù bay đầy trời! Toàn trường lặng ngắt như tờ! Mãi một lúc sau mới có vài âm thanh thì thầm nói nhỏ... "Ta... ta nhìn thấy cái gì vậy? Miểu... miểu sát? Huyết Nguyệt Cự Viên cứ... cứ như vậy bị hắn miểu sát chỉ bằng một quyền ư?" "Đó... đó thật sự là Huyết Nguyệt Cự Viên, dị thú bát phẩm trung vị ư? Chứ không phải là dị thú Kim Cang Cự Viên lục cấp trung vị?" "Tiểu tử tốt, không ngờ bổn tỏa vẫn coi thường ngươi rồi, chiến lực chân chính của ngươi e là đã không dưới ba người đứng đầu!", chứng kiến Dương Hiên bá đạo trên lôi đài, Bạch chủ sự chớp mắt kích động, người khác không rõ nhưng ông ta có thể nhìn ra được rõ ràng, từ đầu đến cuối Dương Hiên còn chưa hề sử dụng đến bất cứ võ kỹ nào. Ngay sau đó.... Bạch chủ sự mở miệng, cao giọng tuyên bố: "Dương Hiên tư chất trác tuyệt, tiềm lực vô song, đánh giá khảo hạch lần này đạt hoàn mỹ!" "Đánh giá hoàn... hoàn mỹ? Đây... đây là mức đánh giá quá cao rồi nhỉ?" Trên khán đài xung quanh, vô số đệ tử ngoại môn trong lòng chấn động mãnh liệt, khảo hạch người mới tổng cộng có bảy cấp đánh giá, cấp sau khó hơn cấp trước. Từ khi sư tổ Khai Dương lập nên dãy Khai Dương đến nay đã gần ba ngàn năm, người có thể đạt được đánh giá hoàn mỹ có thể nói là đếm trên đầu ngón tay, yêu nghiệt như đám ba người trùm sỏ Vân Phi Dương cũng chẳng qua chỉ đạt được đánh giá đặc ưu mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân vì sao gần trăm năm nay nhân tài của dãy Khai Dương lại điêu tàn như vậy, đổi lại hàng trăm năm trước, khi dãy Khai Dương còn đang đứng trên đỉnh phong thì ba người trùm sỏ cũng chỉ được đánh giá đặc ưu mà thôi! Nhưng nghĩ đến biểu hiện yêu nghiệt của Dương Hiên, dường như đạt được đánh giá hoàn mỹ cũng không phải là không thể chấp nhận, có ai có thể trong ngắn ngủi một tháng mà liên tiếp đột phá bảy tiểu cảnh không? Có ai có thể với tư cách là người mới mà dùng một quyền miểu sát dị thú bát phẩm trung vị không? Nhìn chung khắp cả trên dưới Linh Vân Phong cũng chỉ có một mình Dương Hiên mà thôi! "Xem ra không bao lâu nữa, ba người trùm sỏ sẽ trở thành quá khứ, Dương Hiên sẽ xưng tôn trên dãy Khai Dương ta thôi!", không ít đệ tử ngoại môn trong lòng đều hiểu, mỗi người mới đạt được đánh giá hoàn mỹ sẽ được phong mạch dốc toàn lực bồi dưỡng, hưởng thụ ưu đãi dành cho mười đệ tử nội môn xuất sắc nhất, trong đó có tài nguyên dồi dào, tuyệt đối không phải là điều mà đệ tử ngoại môn có thể tưởng tượng được. Chiến lực của Dương Hiên lúc này đã có thể đuổi kịp Thập đại để tử ngoại môn rồi, lại được các cao tầng phong mạch nỗ lực dìu dắt, tu vi thực lực của hắn chắc chắn sẽ tiến triển cực nhanh, lớn mạnh vượt bậc, đuổi kịp Thập đại đệ tử, thậm chí là ba người trùm sỏ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi! Còn một vài nữ đệ tử hai mắt đã biến thành hình trái tim rồi, Dương Hiên hoàn toàn quật khởi là chuyện ngày một ngày hai, dựa vào thiên tư nghịch thiên đó, ngưng tụ linh cốt tiến vào cảnh giới Luyện Cốt dường như là chuyện nắm chắc mười mươi, thậm chí mở huyệt khiếu, trở thành cường giả Võ Hầu, xưng tông xưng tổ cũng không phải là không có khả năng. Nếu như có thể trở thành nữ nhân của hắn, cho dù chỉ là một thị thiếp cũng đủ cho các nàng ta hưởng lợi, có hi vọng đổi đời rồi! Giữa sườn núi dãy Khai Phong, một trong bảy chủ phong lớn nhất Thất Tinh Tông, tại lầu một của Võ Kỹ Các cổ kính. Ứng chấp sự một thân áo xanh, sắc mặt rậm rạp đang ngồi trên ghế thái sư, tay cầm một tách trà thơm, tinh thế nhâm nhi, mặt mày giãn ra, ổn định như núi Thái Sơn! Đúng lúc này, một đệ tử ngoại môn mặc áo dài màu thủy lam vội vội vàng vàng chạy tới, thở hổn hển báo cáo với Ứng chấp sự, nói: "Chấp sự.. phì phì... thành tích khảo hạch người mới đã có rồi, có kết quả khảo hạch người mới rồi..." "Ồ, có kết quả rồi sao? Vậy Dương Hiên đó được đánh giá gì?", Ứng chấp sự chậm rãi uống một ngụm trà rồi nói, ông ta khá quan tâm đến tình hình của Dương Hiên. "Hoàn... hoàn mỹ! Bạch chủ sự đã cho hắn đánh giá hoàn mỹ!" "Cái gì? Đánh giá hoàn mỹ? Sao có thể?", Ứng chấp sự đứng bật dậy khỏi ghế thái sư, vẻ mặt không thể tin được, ngay đến tách trà trong tay đã đổ xuống đất cũng không biết. "Chấp sự! Đệ tử từng câu báo cáo đều là sự thật, tuyệt đối không có nửa lời dối trá!" "Đây... chuyện này sao có thể như vậy, sao có thể như vậy được...", thanh âm của Ứng chấp sự có chút run rẩy, ánh mắt lóe lên vẻ kinh hoàng. Đánh giá hoàn mỹ, ông ta quá rõ bốn chữ này có nghĩa là gì, ba ngàn năm nay, mỗi người có được đánh giá hoàn mỹ cuối cùng có ai là không trở thành cường giả Võ Hầu mở được huyệt khiếu, sừng sững đứng trong hàng ngũ cường giả đỉnh phong của Đại Đường Quốc chứ? Cho dù người mới hiện nay khảo hạch có chút dễ hơn, tiềm lực của Dương Hiên không bằng mấy người đi trước, không thể mở được huyệt khiếu, thật sự bước vào cảnh giới Võ Hầu, nhưng rất có khả năng sẽ đạt đến Võ Sư thất trọng, luyện cốt viên mãn. Mà ông ta chẳng qua cũng chỉ có tu vi Võ Sư nhất trọng, với thiên tư huyết mạch bát phẩm hạ đẳng thì cho dù có khổ luyện cả đời cũng không thể nhìn thấy cánh cửa đột phá cảnh giới Võ Sư tứ trọng, đến lúc đó, Dương Hiên muốn xử lý ông ta chẳng phải chỉ cần một câu nói là xong sao!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]