Chương trước
Chương sau
Đợt khảo hạch người mới này cuối cùng cũng đã đến lúc kết thúc, xung quanh khán đài, vô số đệ tử ngoại môn đều tập trung nhìn Dương Hiên, phỏng đoán rốt cuộc Nhân Vương người mới Dương Hiên này sẽ có biểu hiện yêu nghiệt thế nào!
“Một tháng trôi qua, không biết thực lực Dương sư đệ lại tiến bộ đến cấp bậc nào?”, trên khán đài phía Nam, sắc mặt Man Ngưu cục mịch mặc y phục màu vàng chợt có chút hiếu kỳ.
Ngay lúc này…
Chỉ thấy chấp sự áo xám trên sân thi đấu chợt lớn tiếng: “Tiếp theo, Dương Hiên, Lục trọng sơ kỳ, hiện tại là Thất trọng hậu kỳ…”
“Cái gì? Thất trọng hậu kỳ?”. Trong lòng Man Ngưu kinh ngạc, ngơ ngác tại chỗ, mặc dù đã từng nghĩ trong một tháng tu vi của Dương Hiên sẽ tăng nhanh về chất, nhưng hoàn toàn không ngờ lại tiến bộ nhiều như vậy.
Đến Man Ngưu còn như vậy, huống hồ là đệ tử ngoại môn, ai ai mắt cũng mở lớn, như thể nhìn thấy quái vật trong truyền thuyết…
“Thất… Thất trọng hậu kỳ, trời à! Đây… Sao có thể! Sao có thể chứ!”
“Quái… Quái vật! Tên này quả thực là quái vật!”
“Chết tiệt, ngay cả Vân Phi Dương cũng không yêu nghiệt được như hắn!”
Không ít đệ tử ngoại môn lập tức xôn xao ồn ào, người mới vừa thăng cấp, tuy nói đều có những khi bùng nổ vượt trội, nhưng thường họ cũng chỉ tăng mạnh lên một hai cảnh giới nhỏ mà thôi, có thể đột phá lên một cảnh giới lớn cũng xem là rất khó. Dương Hiên này thì hay rồi, trực tiếp từ Lục trọng hậu kỳ, một bước nhảy vọt lên cảnh giới Thất trọng hậu kỳ, tổng cộng nhảy vọt lên bảy cảnh giới nhỏ, đây là chuyện người bình thường có thể làm được sao?
Trên khán đài phía đông.
“Dương Hiên này… Ôi!”. Ba nam một nữ Tam Kiệt Nhất Tiên nhìn nhau, cuối cùng ngàn lời vạn chữ thoáng chốc cũng biến thành cái thở dài vô lực, vốn dĩ cho rằng trải qua một tháng khổ tu, mấy người bản thân họ dù không đuổi kịp Dương Hiên thì hẳn cũng thu hẹp được khoảng cách đôi chút, không ngờ được khoảng cách giữa bọn họ chẳng những không hề thay đổi, mà ngược lại còn trở nên lớn hơn, lớn đến mức khiến bọn họ đến tư cách nhìn bóng lưng từ sau cũng không có!
Phục rồi! Thật sự đã phục rồi! Tâm phục khẩu phục!
Còn chưa đợi mọi người xung quanh định thần lại, chấp sự áo xám kia lại ném ra thêm một quả tạ nữa: “Mục tiêu Dương Hiên muốn khiêu chiến là dị thú bát phẩm trung vị!”
“Cái… cái gì? Ta… Ta không nghe nhầm chứ? Dương Hiên lại đi khiêu chiến dị… Dị thú bát phẩm trung vị?”
“Đó… Đó là dị thú bát phẩm trung vị đó, Dương… Dương Hiên này cũng quá kiêu ngạo rồi!”
Rất nhiều đệ tử ngoại môn trừng lớn mắt, vô cùng kinh ngạc, cho dù tu vi hắn đã bước vào Thất trọng hậu kỳ, cũng không nên trực tiếp khiêu chiến dị thú bát phẩm trung vị mới phải. Cho dù thiên phú hắn vô song, huyết mạch mạnh mẽ, sở hữu lực chiến đấu siêu việt, nhưng nếu muốn thắng được dị thú bát phẩm trung vị thì vẫn quá sức, phải biết là dị thú bát phẩm trung vị bình thường cũng tương đương với ba mươi đệ tử mạnh nhất, ngoại trừ thập đại đệ tử, e là không có mấy người dám tự tiện nói có thể đánh thắng được con xuất sắc nhất trong dị thú bát phẩm trung vị kia, cho dù Dương Hiên có yêu nghiệt đến thế nào thì so với thập đại đệ tử, rõ ràng vẫn còn khoảng cách không hề nhỏ!
Mà một khi thất bại, dù thiên phú Dương Hiên nghịch thiên, chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã phá liên tiếp bảy cảnh giới, thì đánh giá cuối cùng có thể là Thượng cũng không tệ rồi, cách biệt giữa Thượng và Ưu, ngoài khác biệt một trời một vực về hưởng thụ tài nguyên thì còn được đãi ngộ cao hơn nhiều!
Vì sự an ổn, người bình thường sẽ chỉ lựa chọn dị thú bát phẩm hạ vị, thậm chí là xuống thêm một cấp là dị thú thất phẩm thượng vị.
Đương nhiên không phải ai cũng có cách nghĩ như vậy, chỉ thấy Bạch chủ sự trên sân thi đấu liếc nhìn Dương Hiên đầy ẩn ý: “Tu vi Thất trọng hậu kỳ, khiêu chiến dị thú tam phẩm trung vị, tên này quả là đang che giấu!”
Ông ta biết rõ tu vi thật sự của Dương Hiên nhưng cũng không vạch trần hắn, một tháng ngắn ngủi, từ Lục trọng sơ kỳ đột phá đến Thất trọng hậu kỳ, tuy rằng khiến người ta kinh sợ nhưng miễn cưỡng vẫn có thể khiến người chấp nhận được. Nếu như hắn đột phá đến Bát trọng sơ kỳ thì đó chẳng phải là kinh ngạc mà là kinh sợ, nơi nào có người thì có thị phi, không phải tất cả mọi người trong Thất Tinh Tông không phải đều hy vọng dòng dõi Khai Dương có thể trỗi dậy lần nữa, tám đại tông môn khác của nước Đại Đường lại càng không thể để yên đứng nhìn Thất Tinh Tông xuất hiện một yêu nghiệt vô song như vậy được!
Cây cao thì đón gió!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!
Bóng hình Dương Hiên chợt loé lên, hoá thành một luồng sáng vàng, tiến lên trên đài thi đấu!
Ngay sau đó…
“Gừ!”
Một tiếng thú rống vang lên, sau đó đã nhìn thấy bóng dáng con thú màu đỏ, từ trên trời lao xuống, giống như sao băng rơi xuống đất, đài thi đấu được lát đá tảng xanh lớn kiên cố lập tức nứt toạc, đá vụn bay khắp nơi, bụi bay mù trời!
“Chậc! Là… Là Huyết Nguyệt Cự Viên!”. Nhìn thấy một con vượn lông đỏ to lớn đến ba trượng, như kim cang giáng thế, rất nhiều đệ tử ngoại môn đều kinh sợ trong lòng, không ít người nhìn về phía Dương Hiên với ánh mắt thương hại và đáng tiếc.
Huyết Nguyệt Cự Viên, đó lại là loại thực lực đứng đầu trong dị thú bát phẩm trung vị, cả người to lớn sức lực kinh khủng, xấp xỉ Thú vương cửu phẩm, lại thêm đã bị bỏ đói mấy ngày, hung hăng tàn ác, có rất nhiều dị thú bát phẩm thượng vị e là cũng không phải đối thủ của nó!
Trên đài thi đấu.
Dương Hiên và Huyết Nguyệt Cự Viên, một người một thú đứng cách nhau mười trượng, đối đầu từ phía xa!
Một vài loại dã thú có trí thông minh, rất nhạy cảm với hơi thở nguy hiểm, mà dị thú cấp bậc càng cao thì sẽ càng nhạy cảm, nó có thể cảm nhận được rõ ràng hơi thở kinh khủng từ trên người của loài người nhỏ bé trước mặt kia khiến nó kinh sợ, khiến nó không dám hành động xằng bậy!
“Ha….”. Ánh mắt Dương Hiên có chút khinh thường, trước lúc đột phá đã có thể dễ dàng giết chết Huyết Nguyệt Cự Viên rồi, huống hồ giờ là sau khi hắn đã đột phá. Huyết Nguyệt Cự Viên hôm nay trong mắt hắn cũng chỉ là mạnh hơn con kiến một chút mà thôi!
Trí thông minh của dị thú bát phẩm không thấp, huống chi còn là loài vượn trí tuệ phát triển, Dương Hiên khinh thường và giễu cợt không hề che giấu cũng đã chọc giận Huyết Nguyệt Cự Viên, càng khiến nó tức giận gầm gừ!
“Gừ!”
Súc sinh cũng chỉ là súc sinh, Huyết Nguyệt Cự Viên bị Dương Hiên chọc giận thật rồi, đâu còn quan tâm đến chuyện gì khác, lập tức tấn công về phía Dương Hiên, chân giẫm xuống đá xanh, giống như một con thú khổng lồ lao nhanh về phía Dương Hiên.
Huyết Nguyệt Cự Viên nhanh nhưng Dương Hiên còn nhanh hơn, chỉ thấy Dương Hiên giẫm chân xuống đất, cả người đã nhảy vọt lên, thân thể xuyên qua không trung giống như một mũi tên bắn đi, trong chớp mắt đã vượt qua cả trăm trượng, lập tức đã đến phía trước Huyết Nguyệt Cự Viên, chợt nghiêng người, một quyền nhanh như chớp trực tiếp đánh vào ngực Huyết Nguyệt Cự Viên!
Một quyền này, Dương Hiên không hề dùng bất kỳ võ kỹ nào, cũng không hề sử dụng bí pháp gì, chỉ đơn giản là một quyền, nhưng sức lực ẩn chứa bên trong đó cũng vượt qua hai ngàn đỉnh, cũng dễ dàng đánh bại được võ giả Bát trọng thiên!
“Gừ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.