"Đại tiên..." Tại một không gian khác mấy Quỷ vương đang ngồi ở đạo trường bỗng nhiên trầm mặt.
"Đại ca, mọi người sao thế?" Chung sống nghìn năm, Thanh Nương và các Quỷ vương đã sớm thân thiết, bởi vì đạo hạnh của chị nhỏ nhất nên mấy Quỷ vương đều đối đãi như cô em gái nhỏ, thấy không khí đạo trường tĩnh mịch bỗng dưng trở nên nghiêm trọng, chị lo lắng họ hỏi.
"Đại tiên xảy ra chuyện rồi..." Đại Quỷ vương ngẩng đầu nhìn Thanh Nương, nghẹn giọng lên tiếng.
"Làm sao thế được? Công tử Mặc Bạch đạo hạnh vạn năm, ai có thể tổn thương ngài chứ?" Thanh Nương không thể tin được lời nói của Đại Quỷ vương.
"Đại ca không lừa em đâu, thật đấy. Mấy người bọn anh đã từng định khế ước với đại tiên, nhưng mới vừa nãy dấu ấn trên người bọn anh đột nhiên biến mất. Nếu không phải ngài xảy ra chuyện gì thì bọn anh không nghĩ ra được nguyên nhân do đâu. Sở dĩ bọn anh không đi đầu thai, không vượt thiên khiếp là vì khế ước với ngài, nhưng chủ yếu là vì tình cảm anh em nhiều năm như vậy. Tuy nhiên hiện tại dấu ấn đã biến mất..." Tam Quỷ vương vỗ vỗ bả vai Đại Quỷ vương, giải thích với Thanh Nương.
"Công tử Mặc Bạch xảy ra chuyện vậy Tô cô nương thì sao? Em không tính ra được bất cứ tin tức gì của họ cả cả, giống như bị gì đó ngăn lại vậy. Đại ca, tam ca làm sao đây?" Nghe hai vị Quỷ vương nói, Thanh Nương vẫn có chút khó tin, bắt đầu tìm quẻ xem có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-mach-phuong-hoang/1862108/chuong-25-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.