Mải nghĩ ngợi mà chàng đã đến trước tường rào lúc nào không hay. Chàng nhẹ nhàng nhảy vào nhà.
Căn nhà này tất cả đèn đuốc đều tắt. Một màu đen vây đặc căn nhà làm cho chàng hơi hoang mang lo lắng.
Chàng nhìn vào phía căn phòng của chàng lúc này vẫn không có ánh đèn. Chàng nghĩ: “Không rõ Trúc Chi lại ngồi trong phòng tối như vậy mà chịu được sao?”
Trung Ngọc thận trọng quan sát, nhưng vẫn không phát giác điều gì khác lạ. Một sự im lặng nặng nề khiến chàng cảm thấy có chuyện gì chẳng lành.
Chàng nhận thấy những thủ hạ giữa căn nhà này không có ai lai vãng nên nhủ thầm: “Có lẽ quá khuya nên bọn chúng đi ngủ cả rồi”.
Chàng nhanh nhẹn tiến vào thì có mấy xác chết nằm phía trước. Chàng giật mình lướt đến cúi xuống lật xác chết lên xem.
Tên này có lẽ chết chưa lâu. Chàng lại đi đến xác thứ hai và cũng cúi xuống lật xác để quan sát.
Nhưng bất thình lình cái xác chết này nhanh như chớp chộp song chưởng đẩy vút nhằm vào giữa ngực chàng.
Trung Ngọc thật chẳng ngờ sự việc này xảy ra, nhưng đôi mắt tinh vi của chàng cũng nhận ra sự cử động của cánh tay đối phương.
Song chưởng cuốn lên thì thân hình chàng như con tôm búng ngược ra phía sau đứng sững sờ như pho tượng.
Tức thì cái xác chết ấy cũng vụt đứng lên.
Trung Ngọc vẫn đứng yên lên tiếng hỏi :
- Các hạ là ai? Sao nằm đây ám toán tại hạ?
Gã ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-long-tuyet-kiem/2139427/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.