Chương trước
Chương sau
Lãnh Lạc trả lời rất dứt khoát! Đông Phương Hạ đã nghi ngờ chuyện này, sau khi được đích thân Lãnh Lạc xác nhận, lại hỏi: “Chúng ta đã không có quan hệ gì, cho dù cô quen sư phụ tôi, thì cũng sẽ không thay đổi thái độ với tôi như vậy! Cho tôi biết, tại sao cô quan tâm đến tôi! Còn nữa, thân phận của cô”.
Nhắc đến chuyện này, Lãnh Lạc hơi khó xử! Nhưng nghĩ đến tối nay lão tổ tông sẽ nói với Bek Ji tất cả, cô ấy liền từ từ giải thích. Nhưng trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên sắc ửng hồng không dễ phát giác!
Lãnh Lạc trầm ngâm một lát, nhàn nhạt nói: “Tôi quan tâm anh là trách nhiệm của tôi, cũng là nghĩa vụ của tôi! Quan hệ giữa chúng ta, lão tổ tông sẽ nói với anh! Còn về thân phận, nói với anh cũng không sao”.
“Nói đi!”
“Tôi chính là người của gia tộc thần bí mà anh luôn thắc mắc trong lòng!”
Đông Phương Hạ nghe thấy Lãnh Lạc là người của gia tộc thần bí, anh rất kinh ngạc, sửng sốt một hồi, một luồng sát khí băng lạnh liền bắn về phía Lãnh Lạc, anh đứng lên lạnh lùng nói: “Vậy cô đã sớm biết chuyện Điện Thiểm và Bôn Lôi giết tôi! Không ngờ các người lại là đồng bọn”.
“Không… chúng tôi không phải đồng bọn! Trước đó tôi không biết Điện Thiểm và Bôn Lôi sớm đã mai phục ở Yên Kinh, càng không biết bọn họ sẽ ra tay giết anh! Bek Ji, hãy tin tôi”, Lãnh Lạc vội vàng giải thích.
“Sao tôi phải tin cô! Cô là người của gia tộc thần bí, thì cô không thoát khỏi liên can. Lãnh Lạc, cô nghe rõ cho tôi, tốt nhất bây giờ cô giết tôi đi, nếu không, sẽ có một ngày tôi nhất định sẽ đòi lại món nợ máu với gia tộc các người”.
Đông Phương Hạ nổi giận, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lãnh Lạc, nói rõ từng câu từng chữ, sau đó quay người đi vào trong đình.
Lãnh Lạc nhìn theo bóng lưng dài của Đông Phương Hạ, vừa định nói lại ngừng, muốn nói thêm điều gì, cuối cùng vẫn không nói ra. Cô ấy biết, bây giờ nói gì cũng vô nghĩa, Bek Ji sẽ không tin lời của cô ấy, bởi vì cô ấy là người của gia tộc thần bí.
Trước đây Bek Ji luôn trêu chọc cô ấy, sao chớp mắt đã trở nên nghiêm túc như vậy, lại càng thêm hận mình, nhưng Lãnh Lạc còn có cách gì đây! Bàn tay vuốt nhẹ lên miếng ngọc bội trên cổ, trong lòng Lãnh Lạc cảm xúc lẫn lộn đan xen.
Đông Phương Hạ về đến căn nhà nhỏ, nhìn thấy Trác Thương Ngân ngồi trên giường nhắm mắt trầm tư, anh cũng không nói chuyện với Trác Thương Ngân, nằm ngả trên ghế gỗ, yên lặng suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện xảy ra từ lúc quen biết Lãnh Lạc!
Đông Phương Hạ không hiểu, Lãnh Lạc là người của gia tộc thần bí, chắc chắc ông lão biết chuyện này! Nhưng ông lão đã biết, tại sao lại để Lãnh Lạc đến đây, rốt cuộc ông lão có quan hệ gì với gia tộc thần bí!
Với thân thủ và thực lực của Lãnh lạc, chắc chắn cô ấy là nhân vật lòng cốt của gia tộc thần bí! Anh lấy Loan đao Ngâm Long ra, rút lưỡi đao ra, ngắm kỹ loan đao lần nữa!
Nhưng bất kể Đông Phương Hạ ngắm kỹ thế nào cũng không nhìn ra loan đao này có gì đặc biệt! Hoa văn được khắc trên lưỡi đao cũng không có gì, rất đơn giản!
Hồi lâu sau, Đông Phương Hạ vẫn không tìm được manh mối! Bất đắc dĩ, anh cất loan đao đi, có lẽ là não của Đông Phương Hạ quá mệt mỏi, nên ngủ thiếp đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.