Chương trước
Chương sau
Đông Phương Hạ không nhanh không chậm nói ra một chữ! Không phải anh tàn nhẫn, mà là nếu dễ dàng bỏ qua cho những kẻ trêu chọc người phụ nữ của mình, thì lần sau vẫn sẽ có kẻ tái phạm! Quan trọng là, Đông Phương Hạ muốn dần dần khiến cho cho đám người dưới của Hải Bang bất mãn với Trương Vũ Trạch.
Đám người Hải Bang nghe thấy Trương Vũ Trạch gọi “Huyết Lang”, ánh mắt của từng tên đều đổ dồn lên người Đông Phương Hạ, ở Yên Kinh, chỉ có một người là Huyết Lang, đó chính là Huyết Lang của Lang Quân! Lúc này, vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, trở nên phòng bị! Huyết Lang của Lang Quân, là nhân vật tài giỏi, tối qua khí thế mạnh mẽ không gì ngăn nổi giết mấy trăm tên Tào Bang! Nhưng sao anh ta lại chạy đến đây vui chơi, còn ăn mặc như vậy.
Với quy định của Hải Bang, những tên này không đáng tội chết! Nhưng bọn chúng đã chọc đến Thư Lăng Vy, lại nhìn thấy Thư Lăng Vy không có ý muốn xin tha cho, Trương Vũ Trạch cắn răng, vung tay bảo người của mình đem đám côn đồ đó đi!
Đám côn đồ kia đến lúc này mới biết tối nay bọn chúng đã đụng phải người không nên đụng đến! Lớn tiếng van xin, nhưng không có ai dám xin tha cho bọn chúng.
Trương Vũ Trạch ngồi xuống, nói với Thư Lăng Vy: “Cô Thư, đây là việc trong giới chúng tôi, hy vọng cô không tham gia vào!”
“Những việc tiếp theo không liên quan đến tôi, các anh tự mình giải quyết!”, Thư Lăng Vy nhún vai, gọi một cốc đồ uống, ngồi thưởng thức, không thèm bận tâm! Không phải cô mặc kệ Đông Phương Hạ, mà là cô có lòng tin với Đông Phương Hạ.
Trương Vũ Trạch thật sự lo lắng Thư Lăng Vy sẽ bám lấy việc này không thả! Cảm kích nhìn Thư Lăng Vy, sau đó, nói với Đông Phương Hạ đang lười nhác ngồi đó: “Bây giờ cậu hài lòng rồi chứ! Huyết Lang, cậu thật dũng cảm, ở đây là Hải Bang, không phải là Lang Quân của cậu, cậu không sợ tôi sẽ giữ cậu lại ở đây sao?”
“Anh có thể sao? Giống như Tào Bang, dùng số người để áp chế tôi!”, Đông Phương Hạ vô cùng hứng thú hỏi.
Trương Vũ Trạch suy nghĩ sau đó lắc đầu: “Mặc dù tối nay xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng cậu là khách, đạo tiếp đãi khách, Trương Vũ Trạch tôi vẫn hiểu một chút!”
Đông Phương Hạ nhìn Trương Vũ Trạch tán thưởng, sau đó, lạnh lùng cười một tiếng: “Cơ hội tốt như này mà anh không nắm lấy, trở về ăn nói thế nào với Tống Thành Hải đây! Bắt tôi ở đây, dùng tôi uy hiếp các anh em của tôi! Như vậy không phải tốt hơn sao!”
“Việc này chỉ có đám người ngu ngốc Tào Bang mới làm! Dùng cậu uy hiếp các anh em của cậu, càng khiến cho bọn họ chống trả quyết liệt! Huyết Lang, tôi thật sự rất muốn biết cậu đã làm như thế nào để một bang phái vừa mới thành lập có thể phát huy được sức chiến đấu và sự gắn kết như tối qua!”
“Điều này rất quan trọng sao! Nói với anh cũng không sao. Thực ra, Lang Quân không chỉ có mình tôi là Lang, tất cả các anh em của Lang Quân đều là Lang, những cái khác chắc anh có thể hiểu được!”
Trương Vũ Trạch đương nhiên có thể hiểu được, trước đây hắn không biết tại sao một bang xã hội đen lại lấy cái tên như vậy! Nhưng trận chiến tối qua, các anh em Lang Quân không khác gì Lang, nghĩ đến khẩu hiệu của bọn họ, máu trong người Trương Vũ Trạch không khỏi sục sôi!
Thở dài một hơi! Trương Vũ Trạch lãnh đạm nói: “Các anh em Lang Quân, rất đáng khâm phục!”
“Không phải chỉ mỗi mình anh cảm thấy như vậy! Trương Vũ Trạch, thật may tối nay anh không có ý định giữ tôi lại ở đây! Nếu không ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của anh! Anh cũng không làm tôi thất vọng, tôi rất tán thưởng anh!”
Nghe thấy vậy, đôi mày rậm của Trương Vũ Trạch khẽ nhíu lại: “Cậu đang uy hiếp tôi? Tôi thừa nhận tôi không phải là đối thủ của cậu, các anh em của cậu cũng rất mạnh! Nhưng nếu tôi thực sự muốn giữ cậu lại ở đây, bọn họ cũng chưa chắc có thể đưa được cậu ra khỏi đây!”
“Nể tình anh là anh vợ của An Nhiên, tôi nói cho anh biết nhé! Lang Quân không phải giống như những gì anh nhìn thấy! Đến một ngày nào đó anh sẽ hiểu. Mặc dù Bạch Hổ Đường của tôi đã mất rất nhiều anh em, nhưng bọn họ vĩnh viễn sống trong lòng chúng tôi! Các anh em Lang Quân chúng tôi sẽ gánh vác trách nhiệm trả mối thù sâu như biển đó! Có một số điều tôi không muốn nói quá rõ ràng! Sau khi anh trở về nghiên cứu kỹ chiến tuyến của Tào Bang đi!”
Đông Phương Hạ úp úp mở mở, khiến Trương Vũ Trạch không kịp phản ứng! Hiện tại Lang Quân đã bắt đầu thu hẹp địa bàn, nhưng sao vẻ mặt của Huyết Lang không hề có chút âu lo hay sốt sắng! Lẽ nào bọn họ đang bảo tồn thực lực, phân tán người của Tào Bang!
Tối qua lúc Tào Bang ra tay, Trương Vũ Trạch đã bắt đầu nghiên cứu chiến lược của bọn chúng! Cấu xé lỗ hổng của Lang Quân, nhìn thì có vẻ như tấn công Lang Quân, nhưng thực ra lại là bao vây lấy Hải Bang! Hiện tại Lang Quân đã không thể phát động một trận chiến quy mô lớn! Tào Bang có lẽ sẽ đánh từ hai mặt vào Hải Bang! Như vậy, chỉ có thể hợp tác với Lang Quân, cùng tấn công người ở phân giới của Tào Bang mới có thể dập tắt được ngọn lửa kiêu ngạo của Tào Bang.
Trương Vũ Trạch trầm tư suy nghĩ! Lại nghĩ đến việc tối qua, trong lòng hắn càng thêm lo lắng! Hai hôm nay hắn cũng đang điều tra việc này, không ngờ lời của Huyết Lang lại là thật, nếu đã như vậy tại sao Huyết Lang lại không giữ bí mật, mà làm một mình! Cậu ta làm như vậy rốt cuộc là có ý gì. Lẽ nào cậu ta có ý muốn hợp tác với mình!
Đông Phương Hạ không quấy rầy Trương Vũ Trạch nữa! Ánh mắt nhìn đến những người đàn ông cao lớn mà anh ta đưa đến trong đại sảnh! Không ngờ trong tay Trương Vũ Trạch cũng có một đám người có thực lực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.