Đông Phương Hạ không nói gì, mà nhìn xung quanh! Sau khi chắc chắn không có người mới lấy từ trong túi ra bản đồ mà Dạ Ảnh đưa mình.
Tây Môn Kiếm thấy vậy lập tức mở đèn pin, chiếu sáng cho Đông Phương Hạ!
Đông Phương Hạ kiểm tra bản đồ một lượt trong sự nghi hoặc của ba người ông cụ, bố và chú hai! Sau đó, đi đến góc tường sân sau, gõ nhẹ vào bức tường bốn cái.
Lát sau, cũng chỉ mấy giây, mặt đất bên cạnh Đông Phương Hạ, đột nhiên rung rung! Sau đó, thảm cỏ vốn xanh mướt, từ từ lõm xuống, xuất hiện một mặt đá cẩm thạch rộng khoảng hai mét vuông.
Tây Môn Kiếm mở đá cẩm thạch, đẩy sang một bên!
Đông Phương Hạ nhìn xuống, quay người nói với ông cụ đang ngạc nhiên: “Ông nội, đi thôi, đi xuống dưới!”
“Đông Phương Hạ! Thế này là sao! Sao sân sau nhà chúng ta lại…”
“Chú hai, xuống dưới nói!”
Thế là, Tây Môn Kiếm xuống trước! Đông Phương Hạ dìu ông cụ, Đông Phương Viêm và Đông Phương Hùng theo sau, Bạch Vỹ đi cuối cùng!
Bên trong đường ngầm tối đen, không nhìn thấy gì! Cũng may Đông Phương Hạ sớm bảo Tây Môn Kiếm chuẩn bị đèn pin! Xuống mấy bậc thềm đá, đá cẩm thạch phía trên tự động đóng lại! Đông Phương Hạ lấy đèn pin từ tay Tây Môn Kiếm, chiếu xung quanh mấy cái, nói với ông cụ:
“Ông nội, đây là một nhà kho, vừa nãy chúng ta vào thế nào, ông nhìn thấy rồi, sau này nếu ông muốn vào, thì vào theo cách của cháu! Đúng rồi, sau này ông vào đừng đi lung tung, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127976/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.