Đông Phương Long đỡ Nam Cung Diệc Phi lên: “Đứa trẻ ngoan, Đông Phương Hạ có người vợ như cháu, là phúc khí của nó, đáng tiếc, nó không có phúc để được hưởng! Như này đi, ông nội không ép cháu, đợi khi nào cháu có được người mình thích, nói với ông, nhà họ Đông Phương sẽ tổ chức cho cháu một hôn lễ long trọng, được không? Cháu cũng chuyển lời tới Thư Tiệp và Lăng Vy”.
Để Nam Cung Diệc Phi không đau lòng, đây là điều duy nhất Đông Phương Long có thể làm! Điều này, Nam Cung Diệc Phi sao có thể không biết chứ! Lập tức, cười nói: “Vâng, ông nội!”
Những năm này, Nam Cung Diệc Phi đến nhà Đông Phương, đều ở tại căn phòng mà Đông Phương Hạ từng ở. Đêm nay, cũng không ngoại lệ! Nằm trên giường, Nam Cung Diệc Phi rất lâu cũng không ngủ được, từ trong ngăn kéo lấy ra bức ảnh hồi Đông Phương Hạ mười lăm tuổi, trong lòng cô nhiều cảm xúc đan xen!
“Đông Phương Hạ, sao anh lại ngốc như vậy, Tư Mã Khúc Tuấn chọc đến anh, anh nhịn một chút không phải là được rồi sao? Dù anh muốn xuống tay, giữ lại mạng cũng được. Sáu năm, anh ra đi sáu năm, ông nội và những người khác cũng già đi rất nhiều”, Nam Cung Diệc Phi vuốt nhẹ bức ảnh của Đông Phương Hạ.
Đêm nay, có người buồn, cũng có người vui!
Những người như Nam Cung Diệc Phi đương nhiên là buồn, mà Đông Phương Hạ, lại dẫn theo Tây Môn Kiếm đến con phố ăn vặt nổi tiếng nhất Yên Kinh! Ăn uống thỏa thích, đến nửa đêm mới trở về khu chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127871/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.