Tuyết Vân ngước nhìn Trương Thiếu Vũ, cười ngạo nghễ
- Giải dược đó ta không cần nữa… Cáo từ!
Trương Thiếu Vũ hừ lạnh
- Muốn đến thì đến, đi thì đi sao? Phi Ưng Giáo ta không phải là nơi vô chủ.
- Huynh đây là muốn giữ ta sao? Được, cá chết lưới rách. Vốn khi tới đây ta cũng xác định không còn sống để quay về.
- Muốn chết cũng đâu dễ. Nàng cứ thử chết đi, lúc đó ta sẽ lột trần di thể nàng mang ra dạo phố rồi ném cho bọn khất cái vui vẻ. A, tất nhiên là ta sẽ mang Tiêu Thiên Hà tới chứng kiến.
Tuyết Vân mặt biến sắc, quả không hổ danh Vạn độc tà nhân. Trương Thiếu Vũ trong đầu huynh chỉ toàn ý nghĩ tàn ác. Nàng cố giữ bình tĩnh hỏi
- Huynh muốn gì?
Trương Thiếu Vũ nhàn nhã thưởng trà. Tuyết Vân nàng muốn đấu với ta sao, về luyện thêm một trăm năm nữa đi.
- Xem ra nếu bức nàng quá thì ta cũng chẳng có lợi gì. Trở lại giao ước ban đầu. Tại nơi này nàng khiến ta vui vẻ, Tiêu Thiên Hà lập tức được cứu.
- Ta…
- Nàng yên tâm, ta yêu nàng như vậy sao có thể để lũ dung tục kia vấy bẩn nàng.
“Thiên Hà, xem ra ta đành phụ chàng. Chàng phải sống thật tốt. Không có ta chàng còn có Tiêu Ngọc. Còn ta không có chàng thì sống chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Chàng đừng oán hận ta, trong lòng Tuyết Vân mãi mãi chỉ có mình chàng.”
Quyết ý hy sinh bản thân nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-han-phi-ung/2485588/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.