c- Thiếu Vũ, sở thích của huynh vẫn không thay đổi! Hoa Diên Vỹ nở thật đẹp, huynh đã tốn không ít tâm tư…Tuyết Vân lúc này không cần giả trang là Hà lão đại nữa. Cất giọng thanh thoát.
Trương Thiếu Vũ giật mình hỏi
- Hà lão đại, ngươi… sao biết sở thích của bổn Thiếu chủ…
Tuyết Vân nhấp một ngụm trà cười nhạt
- Hoa đó do ta tặng huynh…
Nàng nâng tay tháo tấm mặt nạ da người, khôi phục hình dáng ban đầu.
Dưới ánh sáng mờ nhạt trong căn phòng, khuôn mặt hoàn bích của nàng hiện ra, nhẵn nhụi không chút thương tổn. Chính khuôn mặt này đã cướp mất tâm Trương Thiếu Vũ bao năm qua.
Những tưởng sẽ không bao giờ có cơ hội chứng kiến từ khi nàng tàn nhẫn vung đao hủy dung. Nay khi y đã chết tâm khi nghe tin nàng đã chết, thì nàng lại đứng ngay đây.
Hóa ra nàng dối gạt y. Kẻ đối đầu với y bao lâu nay lại là nàng.
Tam thúc nói đúng, vận mệnh của y và nàng là trở thành kẻ thù của nhau. Nếu nàng nói đã chết thì sao không vĩnh viễn biến mất, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt y, tại sao còn đến đây tìm y?
Khuôn mặt nàng sớm đã được chữa lành. Bấy lâu nay nàng vì sợ y mà tự mang cho mình bộ mặt xấu xí, quái đản đó.
Trương Thiếu Vũ đứng yên nhìn Tuyết Vân. Người con gái này hắn thật yêu, cũng thật hận a.
Hồi lâu sau, Trương Thiếu Vũ hồi phục tinh thần, lạnh nhạt hỏi
- Nàng tới đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-han-phi-ung/2485586/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.